CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 442

Thủy mới yên vị ngồi vững vàng trên cái ghế Đề đốc Giáo Tập Ty trong
suốt nhiều năm như vậy. Có tấm gương sống Quân Sơn Thủy này ngay
trước mắt, hắn biết một khi thân phận bại lộ sẽ có bao nhiêu mật thám của
Sát Sự Thính nối đuôi nhau đến đuổi giết hắn...
Một trận gió đêm ào qua cửa sổ đang mở rộng, ánh trăng vốn dĩ đang xuyên
qua cửa sổ soi sáng bừng cả gian phòng bỗng xuất hiện một bóng đen.
Người trung niên nhướn mày đưa tay chộp lấy, bóng đen nho nhỏ bay như
chớp vào trong tay hắn, sau khi nhìn kỹ thì hóa ra là một mảnh giấy viết
thư. Bên trên viết ngay ngắn đường hoàng: 'Từ Tông Hạo tự mở'.
Người trung niên khẽ mỉm cười, ném lá thư này xuống trước mặt Từ Tông
Hạo, trầm giọng nói: "Nếu như ta đoán không sai thì phong thư này là do
Tần Phi gửi cho ngươi. Lần này hắn đã tìm được cao thủ tương trợ, mặc dù
ta không đoán được người đó là ai... nhưng có điều, người có bản lĩnh đưa
tin ngay trước mắt ta như vậy, ở Đông đô cũng không có nhiều... Ha hả,
ngươi tự mình xem đi, cái này không có độc."
Từ Tông Hạo phát lạnh trong lòng, vị ở trước mắt hắn đây đã là người cực
kỳ khó với tới rồi, không ngờ Tần Phi cũng có thể tìm được nhân vật lợi hại
tương trợ hắn, Từ Tông Hạo run run mở thư tín ra, ở trên đó có mấy hàng
chữ: "Từ Tông Hạo: Đầu tiên, ta sẽ trả đũa các ngươi. Tiếp đó, sau khi đã
trút xong lửa giận, ta phải nói cho ngươi biết là đổ oan cho ta cũng không
có ích lợi gì đâu. Mọi người ai cũng đều là người thông minh, tội gì phải
liều mạng tàn sát lẫn nhau vì chút chuyện cỏn con này? Nếu ta không đoán
sai thì bên cạnh ngươi hẳn có cao thủ do Yến Vương phái đến, có lẽ chính
là Lưu Nhâm Trọng. Nếu các ngươi đọc được phong thư này hẳn cũng biết
bên cạnh ta không phải không có người tài. Vậy thì tốt rồi, mọi người đều
lùi một bước. Phồn Đóa Nhi không phải là mẹ ta, cũng không phải là lão bà
của ta. Chi bằng ta giao nàng cho ngươi, ngươi giúp ta tẩy sạch tội danh,
tiện thể hóa giải mối thù giữa ta và Sở Dương... Nếu ngươi đồng ý, tối nay
giờ Sửu, gặp nhau ở hẻm Ất Nhị ở Phố chợ phía Nam thành."
Từ Tông Hạo nơm nớp lo sợ đưa thư cho người trung niên, nói với giọng
run rẩy: "Đại nhân, Tần Phi đoán ra rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.