CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 561

Thiếu nữ đụng nhằm cây đinh cứng nhưng cũng không vì thế mà tức giận,
nàng nhẹ nhàng bước tới bên giường lẳng lặng ngồi xuống, thản nhiên nói:
"Tần Trấn đốc, sư phó của ngươi không phải chỉ có hai đồ đệ là ngươi và
Thành Tín. Ta cũng là đệ tử của người. Thật ra thì ngươi phải gọi ta là sư tỷ,
so với ngươi, ta nhập môn sớm hơn nhiều đó."
Tần Phi ngồi xuống bên bàn, nâng chén trà, mở nắp, vừa đảo trà vừa nói:
"Tuổi ngươi vẫn còn nhỏ hơn ta. Để xem.. khi ta gặp lão nhân chết tiệt kia,
đó là lúc ta vừa mới hiểu chuyện, chẳng phải lúc ấy ngươi mới vừa học nói
sao? Nói láo muốn để người tin thì trong mười câu nói cũng cần có tám câu
là thật."
Thiếu nữ khẽ cười nói: "Ngươi cho là ta lừa ngươi? Được, vậy để ta nói
ngươi nghe một chuyện. Năm đó, lúc sư phụ dạy hai người các ngươi tu
hành, mỗi khi trời tối hắn lại tới sau nhà các ngươi gõ khẽ vào cửa sổ, mật
khẩu này chính là do ngươi tự mình đặt ra. Hắn sẽ hỏi: 'Thiên vương cái địa
hổ?' Ngươi sẽ trả lời: 'Bảo tháp trấn hà yêu!' Lúc ấy, hắn biết đêm đó hai
ngươi rảnh rỗi nên sẽ mang bọn ngươi ra ngoài tập luyện. Dĩ nhiên, thỉnh
thoảng hai ngươi lười biếng cũng cố ý không trả lời, kết quả là bị hắn nắm
lỗ tai lôi ra ngoài, ta nói có đúng hay không?"
Lần này Tần Phi thực sự đỏ bừng mặt mũi, chuyện xấu khi còn nhỏ không
ngờ bị một vị thiếu nữ xinh đẹp ro ro nói ra như vậy. Xem ra nàng dường
như đã dự liệu trước được điều này, chắc hẳn nàng còn biết nhiều hơn nữa.
Tần Phi hấp tấp nói: "Được rồi, cứ cho là ngươi biết lão nhân chết tiệt kia
đi, nhưng ngươi nói hắn là sư phó của ngươi thì ta không tin đâu. Tối thiểu
ngươi phải nói cho ta biết tại sao ngươi lại lưu lạc tới Quang Châu làm vũ
cơ... có phải ngươi tự bán mình hay không đấy?"
Thiếu nữ kia đỏ mặt, tức giận vỗ mép giường lạnh lùng nói: "Tần Phi,
ngươi không nên quá đáng như thế. Dù thế nào ta cũng là sư tỷ của ngươi,
ngươi lại không biết lớn nhỏ, ngươi mới là kẻ tự bán thân ấy!"
Phát tiết xong lửa giận, thiếu nữ thấy Tần Phi cười ha hả ngồi ở phía bên
kia thì dần bình tĩnh trở lại, nàng hít một hơi thật sâu rồi giải thích: "Thật ra
ta không có ý giấu diếm ngươi. Năm đó cũng bởi vì chuyện của ta nên sư
phụ phải khẩn cấp rời bỏ các ngươi. Khi đi, lão nhân gia đã không giải thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.