bài, hô to gọi nhỏ. Tần Phi nói thầm vào tai Dịch Tiểu Uyển "Ngươi ở đây
chờ ta một chút. Ta đến nói chuyện với bọn chúng mấy câu!"
Tần Phi thản nhiên sửa sang lại trang phục tuần kiểm, đến bên cạnh mấy
người trẻ tuổi kia. Những người kia thấy đúng là Tần Phi đi tới, rối rít đứng
dậy chào hỏi, cười cười nói nói, lộ ra vẻ rất quen thuộc. Tần Phi cùng bọn
họ tán gẫu vài câu rồi lại bước tiếp về phía trước, tiếng hô từ miệng càng
lớn hơn: "Tìm một chỗ phong lưu đi. . ."
Thô tục! Khuôn mặt đang tươi cười của Dịch Tiểu Uyển lạnh xuống, còn
chưa kịp lấy lại sinh khí, liền nhìn thấy mấy tên tiểu tử vây quanh. Một tên
nam tử râu cá trê, một tay chống đỡ đầu vách tường phía sau Dịch Tiểu
Uyển, thân thể cơ hồ sát lại, đùa cười nói: "Nha đầu này nhìn không tệ, Phi
ca giới thiệu món ngon."
" Giới thiệu món ngon cái gì?" Dịch Tiểu Uyển kiễng chân nhìn ra xa, đã
không thấy bóng dáng Tần Phi đâu.
Tên râu cá trê vẻ mặt cười phóng đãng, toàn thân thịt béo tựa hồ cũng đang
run rẩy, ánh mắt mê đắm đánh giá Dịch Tiểu Uyển, liếm láp môi nói: "Hôm
nay ngươi không phải là tới Phố chợ làm ám môn sao?"
Dịch Tiểu Uyển bị hắn nhìn, cả người sợ hãi, tức giận quát lên: "Ám môn là
cái gì?"
Tên râu cá trê vui lên, quay mặt tới hướng mấy tên hán tử kia cười nói:
"Thật là non a, ám môn chính là gái giang hồ, kỹ nữ lâu. Phi ca nói, ngươi
hôm nay tìm hắn mượn bộ quan phục tuần kiểm, muốn chơi kia cái gì? Nga
nga nha. . . trang phục mê hoặc quá! Mặc dù Phi ca nói cái giá tiền kia
chính xác có chút đắt, nhưng nhìn cơ thể người cũng không tệ a, ta lại
không có muốn chơi đùa nữ tuần kiểm, đắt thì đắt vậy, coi như ta thua hai
ván bài. . ."
Vừa nói, hai tay râu cá trê vung ra, liền muốn ôm cái eo nhỏ thon thon của
Dịch Tiểu Uyển. . .
Tần Phi dựa lưng vào vách tường, nhìn xuyên qua kẽ hở của tường gạch bị
nứt, nhìn đám nam nhân kia vây quanh Dịch Tiểu Uyển, liền muốn động
thủ động cước. Tần Phi cười khì khì một tiếng, khuôn mặt cười hiện lên
một nửa cũng đã hoàn toàn đọng lại. Dịch Tiểu Uyển tưởng chừng như vô