CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 917

nhân này khi bị hắn điên cuồng giày vò, khiến nàng phải đau đớn xé
lòng mà khóc lóc, phải liều mạng phản kháng nhưng không thay đổi
được vận mệnh của mình, đó là điều mà Thành Luật Quy thích thú
nhất.
Hắn ném chén rượu xuống thảm, chiếc chén lăn hai vòng dọc theo tấm
thảm lông dê thật dày kia, rượu còn sót lại nhanh chóng làm ướt thảm.
Dường như nữ nhân kia biết chuyện gì sắp xảy ra, nàng theo bản năng
cuộn cơ thể mình lại, hai tay ôm trước ngực.
"Ta đến đây!" Thành Luật Quy đứng lên, tiện tay cởi ngoại bào ra.
"Đội trưởng..." Ngoài cửa vang lên một âm thanh dồn dập.
"Khốn kiếp, có việc gì quan trọng đến mức không thể để mai nói hay
sao? Ngươi tin ta lập tức chém đầu ngươi không?" Thành Luật Quy
đang cao hứng thì đột nhiên bị người chen ngang, trong lòng vô cùng
phẫn nộ.
Người đứng ngoài vội vàng giải thích: "Đội trưởng, có quân tình trọng
yếu."
"Lăn ra đây cho lão tử."
Rèm cửa được vén lên, một tên chiến sĩ tầm hai mươi tuổi tiến vào, hắn
nhìn không chớp mắt, cũng không đưa mắt liếc sang nữ nhân đang run
rẩy trong góc lều mà cúi đầu nói: "Đội trưởng, có tin tức từ nơi đó ở
Bắc Cương truyền đến, báo rằng có một đội quân chừng hai trăm
người theo phương hướng đã đoán trước tiến vào thảo nguyên, dường
như muốn tìm nơi dừng chân của chúng ta."
Đây là tin tức do Bắc Cương quân cố tình tung ra, nếu Tần Phi đã
không cần sự trợ giúp của bọn họ thì bọn họ chẳng tội gì mà không
phá đám bằng cách mật báo hành tung của Lang Nha quân cho Man
tử, mượn đao giết người, khiến Ma tộc và Lang Nha trâu bò húc nhau.
Thành Luật Quy khẽ nhíu mày, thông thường mỗi khi hắn nhíu mày là
mỗi lần có ý định giết người. Là bộ hạ nhiều năm sao có thể không rõ
suy nghĩ của hắn chứ, tên thuộc hạ vội nói: "Đội trưởng, chúng ta hãy
mau thịt chúng, xem xem có đoạt được thứ gì tốt không."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.