old child moved her mom to tears. Now I knew why she had the paint in her
room and made things that drove me exceedingly angry. At the bottom of the
page, this time with a pen, she had drawn two squares - one with yes beside
it and the other with a no. Above the boxes she had written the question: “Do
you still love me?”
She offered me a pencil and waited for me to check off my answer. I filled
the yes box with a big, affirmative check. My daughter immediately smiled
with relief. “I thought you didn’t love me anymore because I spilled paint on
the carpet and it made you angry.”
I took her in my arms and kissed her lots. “Honey, I will alwayslove you.
Even when you make me angry, I still love you. Remember this!”
Up to now, the paint never completely came out of the carpet, but I don’t
mind. The spot faded to a light pink that seems to me to resemble the vague
shape of a heart. Now every time I go into my daughter’s room, that stain
reminded me to tell her “I love you.” No matter what.
- Bobby
Vết bẩn trên thảm
“Cái gì trên thảm thế kia?” tôi hỏi bằng một giọng hết sức giận dữ mà những
người làm mẹ như tôi hay làm con trẻ sợ hãi bỏ chạy. Đứa con gái mếu máo
đứng nhìn tôi, sợ đến nỗi không dám thốt lên lời nào. Khi nó định giải thích
điều gì đấy thì tôi đã cắt ngang: “Đã bao nhiêu lần mẹ dặn con là không
được mang mấy lọ sơn đó vào phòng rồi mà? Con có biết tấm thảm này đắt
thế nào không? Con phải tìm cách tẩy hết mấy vết bẩn này ngay cho mẹ! Có
nghe không thì bảo?”.
Con bé bật khóc, tôi biết nó rất sợ vì đã làm đổ sơn ra như thế nhưng tôi
đang rất giận. Mãi nghĩ ngợi xem có cách nào để tẩy sạch vệt sơn đỏ au dính