CHIẾC CHUÔNG THẦN - Trang 30

Nhưng về tới bên hồ thì con chó sói đã tắt thở từ lúc nào. Bảy chú lùn đang
hì hục đào đất đắp mộ cho nó. Rumburăc vò đầu bứt tóc cằn nhằn trách móc
ông Maie:

- Thế là kết thúc đường công danh của tôi vì ông đấy.

- Nhưng tôi có chủ tâm đâu.

- Giá mà ông đừng có rung chuông như thế thì đã chẳng có chuyện đáng
tiếc này.

Ông Maie phân bua:

- Vì tôi nhặt được cái chuông nên tôi cứ rung thử chơi. Tôi có biết trước
được điều gì xảy ra đâu. Thôi, giờ thì tôi biết bắn rồi ông cho tôi trở về nhà
với cây súng này đi. Tôi phải chợp mắt một lúc kẻo ngày mai có bao nhiêu
công việc đang chờ tôi.

- Thế ông trả cái chuông cho tôi đi, kẻo để cái chuông trong tay ông thì
còn nhiều điều dáng tiếc nữa xảy ra.

Bình minh vừa rạng thì thành phố cũng bừng tỉnh với bao nhiêu âm thanh
ồn ã của xe cộ trên đường, của nhịp sống hối hả. Những tiếng động quen
thuộc ấy đánh thức bà Maierôva. Bà mở mắt, nhìn ngay thấy ông chồng
đang ngáy như sấm rền bên cạnh. Bà nhìn ông lạ lẫm như lần đầu tiên trong
đời bàông. Không hiểu đây là thực hay mơ, để xem thử, bà đưa tay khẽ lay
lay chồng:

- Anh Maie. Có đúng là anh Maie đó không?

Ông Maie choàng dậy ngơ ngác ngó quanh:

- Vâng đúng tôi là Maie. Ô, sao tôi lại ở nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.