CHIẾC CHUÔNG THẦN - Trang 64

Nhà vua âu yếm ngăn các con:

- Thôi, hai con. Suốt ngày cứ như chó với mèo ấy thôi. Được, cha sẽ cho cả
hai đứa đi theo lão Vigô.

Kxênhia và Arabela cùng sung sướng reo lên. Kxênhia ngắm vuốt trước
gương. Còn Arabela thì mừng rỡ nhảy nhót như một chú chim non. Nàng
chạy đến bên Vigô háo hức hỏi:

- Thầy Vigô ơi, chúng ta sẽ hạ cánh xuống đâu?

Phù thủy Vigô gõ gõ một ngón tay lên trán cố nhớ lại. Lão đáp:

- Ta đã ở vương quốc loài người lần cuối cách đây 150 năm. Nếu ta không
lầm thì khi đó ta đã hạ cánh xuống ngọn một cây to để tránh gặp gấu và
cọp.

Arabela thích thú reo lên:

- Rồi sao nữa, thầy Vigô, thầy kể nữa đi.

Nhà vua sốt ruột đi đi lại lại để chờ cô con gái lớn chải chuốt, trang điểm.
Chừng như không thể chờ lâu được nữa, ngài khoát tay:

- Thôi, lên đường cho sớm đi Vigô.

Cả ba người choàng một áo tàng hình, hay đến xứ sở loài người. Vigô dò
dẫm tìm đường. Lão loay hoay hồi lâu vẫn không tài nào tìm thấy khu rừng
cũ. Nơi đây, một thành phố đồ sộ đã mọc lên với những toà nhà cao chọc
trời. Cuối cùng họ đành đổ xuống ban công một ngôi nhà lớn. Đó chính là
khách sạn thành phố. Ba người ngơ ngác nhìn quanh. Kxênhia hỏi Vigô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.