CHIẾC MĂNG - TÔ TRẮNG KẺ Ô VUÔNG - Trang 59

nhỏ. Đích thị là đã có chuyện gì khủng khiếp xảy ra đây. Mình chợt nhớ
ngay đến câu nói bỏ lửng trong cái lán nọ. Cũng nhớ rõ cả cảnh hai gã kia
đã ra tay không từ căn nhà này. Không biết cô ấy đã gặp chuyện gì đây?
Không chừng cô ta có cuỗm mất của bọn chúng một số tiền thật, đúng như
chúng đã nói? Cái xắc đỏ, cô ả giấu ở đâu nhỉ? Đồ của Tê-rê-da mà ả còn
mượn đi thế thì còn chuyện gì mà cô ta không làm nổi?
Mình đánh bạo bước vào, và khi đã đến được cái phòng ngoài bé tí thì thấy
cả cửa phòng trong cũng khép hờ, để lọt ra ngoài một ít ánh sáng, mà mình
đã nhận thấy ngay từ lúc lên cầu thang.
Mình tiến vào phòng trong – một căn phòng bày biện hết sức đơn sơ.
Nhưng chưa kịp nhìn kỹ bàn ghế, giường tủ, thì đã thấy một xác người nằm
dưới sàn. Đó là một gã tóc nâu, để ria mà mình đã thấy. Gã đang nằm giữa
một vũng máu và rõ ràng là đã chết.
Phải vất vả lắm mình mới nén được nỗi sợ hãi và ghìm được nỗi ao ước
phải rời khỏi căn phòng này ngay, càng nhanh càng tốt. Nhìn khắp phòng
một lượt xong, mình liền để ý đến cái khung ảnh đặt trên chiếc bàn nhỏ,
cạnh đi-văng. Biết sớm muộn gì cảnh sát hình sự cũng đến, nên mình vội
vàng đi vòng qua cái xác, bước lại gần chiếc bàn con, rút khăn mùi soa ra,
bọc kín bàn tay lại rồi nhất chiếc khung lên. Tấm ảnh trong khung chụp
một người mặt mũi hết sức dễ thương. Trước trán lòa xòa mấy búp tóc xoăn
sáng màu, trên đôi môi mọng rất gợi cảm nở một cười tinh quái.
Mình dùng móng tay gỡ bốn góc ảnh, rồi tách nó ra khỏi khung. Lướng
vướng thế nào lại làm rách mất một góc, nhưng hình người chụp trong đó
thì không hề gì. Mình vội lật mặt sau ra thì thấy chữ ký, hy vọng biết được
ai là chủ nhân bức ảnh. Tiếc thay, mặt sau chẳng có gì. Muốn ra eao thì ra
chứ phải biết tên họ người trong ảnh. Chắc đâu đây phải có một chiếc
phong bì ghi địa chỉ người gửi hoặc một quyển nhật ký hay sổ tay gì đó.
Mình bắt đầu tìm kiếm. Lục lọi tủ treo áo một lúc, rồi mình lần lượt lôi hết
các thứ đựng trong mấy cái ngăn kéo tủ buýt-phê ra. Thứ của báu duy nhất
tìm được chỉ là một tấm bưu ảnh màu chụp cảnh bãi biển Xô-pốt. Mặt sau
ghi mấy dòng và bên dưới là một dòng chữ ký của An-ca. Cô ả chỉ viết cho
Vich-to Y-a-khma có thế này: “Em đã kiếm được một căn phòng tại “Nhạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.