CHIẾC MĂNG - TÔ TRẮNG KẺ Ô VUÔNG - Trang 68

hắn đã nẫng mất chỗ tiền ấy…
- An-ca ấy à? – Giọng của Ur-ba-ny-ac tỏ ra ngờ vực.
- Phải, chính con ấy đấy. Nhưng thôi, đấy lại là chuyện khác. Này, bọn họ
bảo cậu mai phải đến nữa kia à?
- Vâng. Nhưng tôi nghĩ, thượng sách là chuồn. Có trời biết họ còn đánh hơi
thêm được gì. Xem ra bọn họ biết khá nhiều đấy.
- Nếu đã sợ thần kinh không chịu nổi thì chuồn quả là thượng sách. Cậu
tính sẽ chuồn đi đâu thế?
- Tôi đã liệu cả rồi. Ở Gđan-xcơ tôi có thằng bạn. Anh chàng này là chỗ
cánh hẩu mà. Cứ xì tiền ra thôi, mọi thứ còn lại hắn sẽ tự xoay xở. Tốn kém
khá đấy, nhưng hắn không nộp tôi cho cảnh sát đâu. Có điều tôi phải đổi
phần tiền của tôi sang ngoại tệ. Ngang với giá hối đoái thôi, không đòi hơn
đâu.
Lão già làm thinh một lúc. Mãi sau mới hỏi nhỏ:
- Thế nhỡ bọn họ tóm được anh thì sao? Lúc ấy thì đừng hòng chối nhé.
Chạy trốn thế khác nào là đã nhận tội: lạy ông tôi ở bụi này.
- Nếu chi hậu hĩnh, thì chúng đừng hòng tóm nổi tôi. Khoản ấy anh đừng
lo.
- Của đáng tội, ta đã thỏa thuận là trong vòng nửa năm, không một ai trong
cánh ta được đụng đến chỗ tiền đó. Nhưng tình thế cậu bắt tôi phải nhân
nhượng thôi. Phải đấy, nếu coi bộ không khỏi thì chuồn là hay nhất. Cậu
thu xếp xong xuôi rồi chứ?
- Rồi. Chỉ còn việc lấy cái va li con nữa là xong. Nhưng tôi đã gửi sẵn
ngoài ga.
- Đã trông trước trông sau khi đến đây rồi chứ? Không có cái đuôi nào bám
theo à?
- Cứ cho là có đi nữa cũng không sao. Tôi đã cắt đuôi ở chỗ qua đường,
trên phố Mar-sal-cốp, chỗ mà tôi đã chỉ cho anh hôm nọ ấy.
- Thôi được… Tôi sẽ giao tiền cho anh ngay. Nhưng phải ghé lại đằng Y-u-
dê-phốp mới lấy được.
- Còn ngoại tệ thì sao?
- Chắc cũng xoay được thôi. Nhưng tỷ giá phải ăn theo lối đổi chính thức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.