CHIẾC NHẪN TÌNH YÊU - Trang 89

Walmar trở về văn phòng. Lúc ngồi trên xe ông suy nghĩ những điều phải

làm. Ông không thể mất đứa con trai. Ông đã mất nhiều quá rồi.

Về tới văn phòng, ông gọi điện thoại cho hai người nào đó. Đoạn về nhà

ăn cơm trưa, lấy mấy thứ giấy tờ cần thiết, trở lại làm việc ngay. Tối đó hơn
sáu giờ, ông mới về nhà. Lên lầu thì thấy Ariana đang khóc, còn mặt mày
Gerhard thì sợ sệt thất vọng.

Ariana nói:

- Họ không thể bắt Gerhard đi như thế, phải không ba? - Ariana nghĩ rằng

cha nàng có thể dời non lấp biển, nhưng ông Walmar bảo:

- Họ bắt được chứ con!

Gerhard chẳng nói gì. Hai người bạn trong lớp cậu cũng có giấy gọi như

thế, nhưng cậu ta chưa nói gì với họ. Cha cậu đã dặn là đừng nói gì đẻ xem
ông có thể tính toán thế nào đó. Bây giờ cậu nghe cha cậu nói vậy, bèn hỏi:

- Thế nghĩa là con phải đi?

Ariana lại khóc nưã. Ông Walmar bảo:

- Ờ Gerhard, con phải đi. Phải hảnh diện được phục vụ quê hương.

Cả Gerhard và Ariana đều ngạc nhiên nhìn ông Walmar và cùng nói:

- Ba điên rồi à?

- Bình tỉnh! Ông đứng lên khép cửa phòng, để một ngón tay lên miệng ra

dấu im lặng, rồi nói khe khẻ với Gerhard:

- Con không phải đi!

Gerhard vui sướng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.