CHIẾC VÒNG ĐỒNG ĐEN - Trang 29

- Là sao? - Nhô hỏi, chột dạ.

- Tớ được quyền ăn tất những gì tớ khoái. Còn thứ tớ ghét, cậu phải chén

sạch!

Nhô tức sôi lên. Tức là con nhóc tha hồ mà chén chocolate, hạt điều và

kem gừng. Còn những thứ ngọt béo chết tiệt như kẹo sữa, bánh cốm dẻo -
thuộc phần nó! Toan ngoác miệng tranh giành thiệt hơn, Nhô sực nhớ cãi
nhau với con gái là điều ngu ngốc. Và ngu ngốc hơn nữa khi cãi nhau về...
miếng ăn. Nó im tịt, giận dỗi ngoảnh đi hướng khác. Trong khi cuộc chiến
tranh lạnh giữa hai đứa đang hồi quyết liệt, dưới sân chung, chợt xảy ra một
chuyện khác lạ. Những người lớn, và cả đám trẻ nhóc chạy ùa tới, vây
quanh một phụ nữ ăn mặc sặc sỡ đang nói to, huơ tay liên hồi đầy lo âu
hoảng hốt. An Chi giật mạnh tay áo Nhô:

- Coi kìa! Má của Mỏ Nhọn. Có chuyện gì đó...

Thằng nhóc quên giận, cũng chăm chú nhìn xuống sân. Cả hai đứa vểnh

tai lắng nghe nhưng các âm thanh bị gió lùa mỏng đi, chỉ vẳng tới vài chữ
rời rạc: "Từ sáng... thằng Lam... quần áo mới... lạc... bắt cóc...". Chúng mau
chóng "lồng tiếng" cho hình ảnh:

- Hình như Mỏ Nhọn biến đâu mất từ trưa tới giờ.

Má Mỏ Nhọn bấu chặt tay ông Mập bảo vệ, rồi xoay qua đám con nít,

những người nhìn thấy hình ảnh cuối cùng của thằng nhóc. Khi đám đông
tản đi, bà đứng lặng hồi lâu giữa sân, thình lình ngất xỉu, đúng như phản
ứng của tất cả các bà mẹ trên đời này khi nghĩ rằng con trai yêu quý đã mất
tích rồi.

Buổi chiều tối thứ bảy hôm ấy, không khí trong các hành lang chung cư

trầm xuống, u ám hẳn. Các gia đình có bọn trẻ con đều bắt chúng nó ở tịt
trong nhà, lo âu nhìn Mỏ Nhọn cùng các thành viên ban quản trị chung cư
lùng sục khắp các ngóc ngách, xó xỉnh tòa nhà 17 tầng. Tối mịt, Nhô vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.