CHIẾC VÒNG ĐỒNG ĐEN - Trang 38

hai hòn sỏi bé nhỏ tội nghiệp bị ném xuống giếng sâu. An Chi ngừng kêu,
há miệng hớp đầy phổi không khí, nói to:

- Cậu không sao chứ, Nhô?

- Không sao. Tụi mình đang mơ mà. Chỉ cần nghĩ lệch đi một chút, mọi

việc ắt sẽ khác. - Thằng nhóc tự trấn tĩnh.

- Mơ á? Tớ không nghĩ thế đâu. - An Chi quay sang Nhô gương mặt

xanh chành - Tụi mình đang rơi thiệt đó. Tớ cấu tay cậu một cái thiệt đau
nhé.

- Oái! - Thằng nhóc rú lên đau điếng - Cậu nói đúng. Tụi mình không

mơ. Bây giờ điều chính yếu là khi nào hành trình rơi tự do như hai trái mít
này mới chấm dứt?

- Tớ hy vọng có cái nệm bông chờ sẵn dưới đó, Nhô ạ! Chúng ta bay hơi

bị lâu rồi đấy - An Chi tóm lại cuộc họp trên không, hài hước trong tình thế
đầy bi đát.

Chúng nó siết chặt tay nhau hơn. Nhô đã tính đến nước nếu cần, nó sẽ rơi

xuống... chết trước, để nhỏ bạn rơi chồng lên "xác" nó không bị bể sọ hay
gẫy nát tay chân. Tuy nhiên, khi ý nghĩ hy sinh cao cả dâng lên rưng rưng
trong lòng nó thì tiếng gió vun vút bên tai lắng xuống dần. Vận tốc rơi của
hai trái mít cũng chậm hẳn lại. "Cẩn thận! Sắp tiếp đất!". Nhô nhắc. An Chi
- vốn quá quen thuộc các cú ngã và nắm vững kỹ thuật giảm nhẹ tương tích
- vội vã nói to:

- Hai tay ôm chặt bảo vệ đầu. Chạm đất bằng một bên vai và lưng. Nhớ

đấy!

"Năm, bốn, ba...". Mặt đất xanh rực, lốm đốmbóng cây hiện ra mồn một

khi Nhô ngoái đầu nhìn xuống. Ú... u... u... Nín thở.Nhắm nghiền mắt.
Buông tay. Ôm chặt đầu. Tuy nhiên, khi hai đứa chưa kịp đếm tớisố một -

Liên Kết Chia Sẽ

    error code: 525
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.