CHIẾC VƯƠNG MIỆN PTOLEMY - Trang 40

Nekhbet quay lại tôi. “Không còn thời gian để tranh luận! Không có một cơ
thể để neo lại, ta không thể duy trì trong thế giới người phàm lâu hơn. Nếu
ngươi muốn ngăn cản Setne không trở thành bất tử, ngươi cần sức mạnh
của một vị thần. Chúng ta phải hành động ngay bây giờ. Cùng với nhau,
chúng ta sẽ chiến thắng! Chúng ta sẽ dự tiệc xác chết của tên pháp sư mới
nổi đó!”

Tôi nuốt khan. “Thực tế tôi đang cố gắng cắt giảm yến tiệc ăn xác chết.”

Carter trao cho tôi một cái nhìn cảm thông mà chỉ khiến tôi cảm thấy tệ
hơn. “Không may, Nekhbet đúng. Percy, cậu là cơ hội tốt nhất của chúng ta.
Sadie và tớ không thể chứa Nekhbet ngay cả khi bà ấy muốn bọn tớ làm
thế. Bọn tớ đã có các vị thần bảo trợ rồi.”

“Mấy vị thần ấy nhằm ngay lúc này mà im phăng phắc hết cả” Sadie ghi
chú. “Em cho là, họ sợ tinh chất của mình bị hút hết đấy.”

Nekhbet nhìn chằm chằm đôi mắt đen lấp lánh vào tôi. “Ngươi có đồng ý
chứa ta không, á thần?”

Tôi có thể nghĩ một triệu cách để nói không. Từ có đơn giản sẽ không thoát
khỏi đôi môi của tôi. Tôi liếc nhìn Annabeth để được ủng hộ, nhưng cô ấy
trông cảnh giác như tôi cảm thấy.

“Tớ - tớ không biết, Percy,” cô ấy tự thú. “Cái này vượt xa khả năng của
tớ.”

Đột nhiên mưa dông kêu ì xèo. Trong cái yên tĩnh oi bức kỳ quái, một ánh
sáng đỏ rực rỡ tỏa sáng ở giữa hòn đảo, như thể ai đó đã thắp lửa trại trên
sân bóng.

“Đó hẳn là Setne,” Nekhbet nói. “Hắn đã đã bắt đầu thăng thiên lên thành
thần. Câu trả lời của ngươi là gì, Percy Jackson? Điều này chỉ hiệu quả một
cách đúng đắn nếu ngươi đồng ý.”

Tôi hít một hơi thở sâu. Tôi tự nói với mình rằng làm vật chủ cho một nữ
thần không thể tệ hơn bất cứ những điều kinh khủng quái lạ khác mà tôi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.