CHIẾC VƯƠNG MIỆN PTOLEMY - Trang 46

Tôi nhìn chằm chằm cái vương miện của Ptolemy – phần duy nhất của
Setne vẫn thấy được trên mặt đất.

“Cậu phải nên đợi,” tôi nói với Carter. “Thiết lập cái bẫy. Để tớ giải quyết
Setne.”

Carter nhún vai. “Hắn ta không nên mang cha tớ ra.”

“Đừng bận tâm điều đó!” Annabeth nói. “Lấy cái vương miện!”

Tôi nhận ra cô ấy đúng. Tôi hẳn nên đột ngột di chuyển, ngoại trừ việc
Nekhbet và tôi có một khoảng khắc tê liệt. Nữ thần muốn lấy lại mũ của
mình. Nhưng tôi nhìn vào ánh sáng rực rỡ kỳ quái của chiếc vương miện,
nhớ lại cái cách mà nữ thần rắn hổ mang đã bị ngấu nghiến và quyết định sẽ
không chạm vào cái vương miện đó nếu không có găng tay cao su và có lẽ
một bộ đồ bảo hộ chất độc hại.

Trước khi Nekhbet và tôi có thể giải quyết được những khác biệt của chúng
tôi, mặt đất rung chuyển.

Setne đứng dậy từ mặt đất như thể trên một thềm thang máy và nhìn chằm
chằm Carter. “Ta cho người một lời đề nghị hoàn toàn công bằng, và ngươi
đánh ta với một nắm tay khổng lồ? Có lẽ cha ngươi sẽ không lấy làm tự
hào, sau tất cả.”

Gương mặt Carter nhăn nhó. Tòa bộ cơ thể cậu tỏa ánh sáng xanh da trời.
Cậu bay lên khỏi mặt đất khi hiện thân của Horus tạo thành hình dáng
quanh cậu.

Setne trông không lo lắng. Hắn cuộn những ngón tay mới mọc của mình lại
bằng một cử chỉ lại đây, và hiện thân của Carter vỡ tan tành. Ánh sáng xanh
cuộn xoáy về phía Setne và bị nhấn chìm vào hào quang đang tỏa sáng rực
rỡ của hắn. Carter đổ sụp xuống, bất động, trên mặt đất ẩm ướt.

“SETNE!” Sadie hét, giơ cây trượng của con bé lên. “Qua đây, đồ chồn nhỏ
bé nhà ngươi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.