mặt. Gia đình này đã phải trả giá rất đắt cho cuộc đời hai vợ và những lời
dối trá của ông ta.”
“Tôi hiểu.”
EDWARD TIẾN GẦN HƠN đến bàn chải tóc để quan sát Gabriel thắt
nơ con bướm. “Chị Venetia bảo bọn em không được nói cho anh biết tối
nay chị ấy mặc gì vì đấy sẽ là một điều ngạc nhiên. Nhưng chị ấy không
bảo là anh không được cố đoán xem.”
“Xem nào.” Gabriel cài chiếc khuy tay màu đen và vàng vào khuyết. “Cô
ấy đã quyết định mặc màu khác màu đen chứ gì?”
Lời ấy dường như khiến Edward không hiểu. Nhưng rồi mặt cậu bé dãn
ra. “Phục trang chị ấy sẽ có vài món màu đen.”
“Nhưng không phải là đen từ đầu đến chân chứ?”
Edward lắc đầu, trông rõ ranh mãnh. “Cũng sẽ có những màu khác nữa
ạ.”
“Xanh lục ư?”
“Không phải.”
“Xanh lam chăng?”
Edward khúc khích. “Không.”
“Thế thì đỏ vậy?”