CHIẾN DỊCH TRÁI TIM - Trang 302

Mặc cho chàng đã cố hết sức, vẫn có tiếng rin rít khe khẽ vang lên,

nhưng chàng không nghĩ ai đó ở lầu trên với thính lực bình thường lại có
thể nghe ra âm thanh khẽ khàng ấy.

Chàng đứng đấy nghe ngóng một lúc. Bên trên chẳng vọng xuống tiếng

bước chân cồm cộp báo trước tình thế hay tiếng ván sàn rên xiết nào cả. Mà
quan trọng hơn là, không thấy có dấu hiệu khó lẫn của cái chết vừa xảy ra.
Nếu may mắn, điều này có nghĩa là Montrose vẫn còn sống.

Phía cuối căn sảnh kia chỉ là màn đêm đen đặc. Nhưng khi nhìn về phía

đầu đối diện chàng có thể trông thấy ánh sáng xanh xao của mấy ngọn đèn
đường xuyên qua các tấm kính hẹp viền quanh cửa trước. Cầu thang chính
hẳn là ở cuối sảnh ấy, nhưng để dùng được cầu thang này, chàng sẽ phải lộ
mình ra dưới ánh sáng yếu ớt đang rọi qua cửa kính kia. Tự biến mình thành
đích bắn thì thật ngớ ngẩn quá, chàng thầm nghĩ.

Chàng biết còn một dãy cầu thang dành cho gia nhân ở sau nhà. Trước

đây chàng từng trông thấy quản gia của Montrose sử dụng những lối ấy.

Nhờ nhãn lực về đêm xuất sắc mà Gabriel có thể nhìn ra chân cầu thang

sát bên nhà bếp. Chàng thận trọng bấu lấy khung cửa, nửa mong chờ cảm
nhận được thêm một loáng năng lượng xáo động nữa. Nhưng không có thứ
gì thiêu đốt các giác quan của chàng cả. Kẻ sát nhân đã không đi qua lối
này. Nếu đã lên tầng trên, thì chắc hắn dùng cầu thang chính. Như vậy cũng
hợp lý thôi, Gabriel tự nhủ. Cớ gì mà kẻ thủ ác lại phải mất công đi qua
những bậc thang nhỏ hẹp dành riêng cho đám gia nhân cơ chứ?

Chàng vừa dợm bước lên những bậc thang chật hẹp ấy vừa dỏng tai nghe

ngóng. Có kẻ nào đó đang ở trong nhà này, kẻ nào đó không có quyền hiện
diện nơi đây. Chàng có thể cảm nhận được. Nhưng chẳng có thứ gì động
đậy trong không gian tĩnh lặng cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.