CHIẾN DỊCH TRÁI TIM - Trang 347

“Mẹ con mang theo cả một quân đoàn gia nhân lên tàu sáng nay đấy.”

Ông Hippolyte giải thích.

Có nhiều tiếng bước chân từ cầu thang và trong sảnh vọng lại. Edward

xuất hiện trước tiên, háo hức muốn biết chuyện gì đang diễn ra. Amelia xuất
hiện theo sau cậu bé, gương mặt rạng ngời vì hiếu kỳ. Dì Beatrice đi theo
sau rốt, trông có vẻ lo lắng.

“Ta không biết là nhà mình có khách cơ đấy,” dì Beatrice bảo.

Bà Marjorie quay sang dì. “Tôi vô cùng xin lỗi vì đã đến làm phiền vào

lúc sớm thế này. Chúng tôi thoải mái thôi, người nhà cả mà. Hy vọng dì
không phiền.”

“Người nhà ư?” Dì Beatrice giương mắt nhìn bà Marjorie qua gọng kính.

“Chắc là bà nhầm địa chỉ rồi.”

“Đúng rồi,” Venetia thốt lên với giọng chừng như tuyệt vọng. “Nhầm địa

chỉ rồi. Toàn bộ chuyện này là vậy. Một kiểu nhầm lẫn kinh khủng nào
đấy.”

Mọi người đều phớt lờ nàng.

“Chúng cháu chỉ có bốn người thôi ạ, hai chị cháu, dì cháu và cháu,”

Edward giảng giải cho bà Marjorie nghe. “Chúng cháu không có người nhà
nào khác đâu.” Thằng bé thoáng liếc mắt sang Gabriel. “Nghĩa là không có
người nhà thực thụ nào khác ấy.”

Ông Hippolyte đưa một bàn tay to bè lên xoa tóc Edward.

“Ta có tin mới cho cậu đây, cậu nhỏ,” ông bảo. “Giờ thì cháu có thêm

nhiều người nhà nữa rồi. Mà ta cam đoan, bọn ta đến là thật đấy nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.