CHIẾN LANG - Trang 106

giống họ. Hắn không kiêng kỵ việc đặt đao lên lửa, cũng không rửa tay
bằng nước miếng giống đám người đó.

Hắn không phải người Mông Cổ, hắn cũng từng là nô lệ giống cô.

Cô tự nhủ với mình, hắn giết rất nhiều người nên mới thoát khỏi thân phận
nô lệ, mới lên làm lính Mông Cổ, lên làm Bách phu trưởng, hắn không thể
tha thứ...

‘Chúng ta chỉ là chó của chúng.’

Giọng điệu trào phúng của hắn lại vang lên lần nữa.

Bỗng dưng có tiếng nước khe khẽ, cô cảm thấy được khăn ướt đang lau
lưng cô, đau đớn khiến cô bất giác cắn răng run rẩy, một bàn tay to lại lau
đi mồ hôi lạnh toát trên trán cô.

Cô không cần sự an ủi của hắn, không cần.

Cô muốn vươn tay đẩy cái tay kia ra, nhưng nó cứ tự di chuyển, xoa một
thứ mỡ lành lạnh lên lưng cô. Cô ngẩn ra một lúc, mới biết đó là thuốc, hắn
đang bôi thuốc cho cô.

Thuốc mỡ lành lạnh làm giảm những cơn đau do bị bỏng trên vai.

Cô khẽ thở ra, nghe thấy tim mình đập chậm lại, cảm giác được nước mắt
thoải mái chảy xuống khóe mắt.

Một ngón cái nhẹ nhàng đặt lên mặt cô.

Cô bất giác ngừng thở.

Ngón tay thô ráp ấy lau nước mắt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.