CHIẾN LANG - Trang 108

Cho nên, lúc hắn hít vào định nói chuyện, cô bật thốt lên.

"Ngươi chỉ là... Một con chó... Chó của quân Mông Cổ..."

Lúc này đồng tử màu đen trong mắt hắn co rút lại.

Không, không nên cảm thấy đau đớn mới đúng, hắn là quái vật. Huống hồ
những lời này là tự hắn nói ra.

"Không sai, ta là chó." Hắn nở nụ cười, thu tay lại, cười lạnh nói: "Mà cô là
chó của nô lệ." Nhưng cô nhìn thấy nỗi đau trong mắt hắn.

Cô luôn biết, có đôi khi lời nói còn tổn thương người ta hơn đao kiếm. Cô
làm tổn thương hắn, đáng lý ra cô phải thấy hả hê, nhưng trong lòng cô lúc
này lại không hề thoải mái chút nào, ngược lại, nó giống như một khối đá
đè nặng lên trái tim cô.

Hắn vốn là chó, chó của quân Mông Cổ.

Nhưng cô không dám nhìn hắn nữa, rũ mắt xuống. Mà hắn chỉ xoay người
đi, tiếp tục phát ra những tiếng thùng thùng thùng.

Hắn đang giã thuốc, rất nhiều thuốc, để dùng cho cô.

Hắn là con quái vật.

Quái vật...

Cô nhắm mắt lại, vẫn nghe thấy tiếng giã thuốc không ngừng vang lên theo
quy luật, mỗi một tiếng đều đập vào trong lòng cô.

Quái vật...

Cô ở trong lều mấy ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.