CHIẾN LANG - Trang 137

quân kỹ? Ngươi cho là gia quyến quân Mông Cổ sẽ không ngược đãi ta?
Chính ngươi cũng từng là nô lệ, ngươi biết số phận của nô lệ. Nô lệ không
phải là người, là chó, là súc sinh, là vật phẩm có thể hy sinh..."

"Hắn không dám, Cổ Mã sẽ không bán cô làm quân kỹ." Khóe mắt hắn hơi
giật giật, cắn răng nói.

"Vì sao? Bởi vì ta kỹ nữ của ngươi sao?" Cô giận dữ trừng hắn, tức giận
nói: "Ngươi đã nói, ngươi chẳng qua cũng chỉ là một con chó của quân
Mông Cổ, hắn sợ một con chó làm cái gì? Nhưng ngươi nói đúng, ta không
giết được ngươi, nhưng ta có thể trở nên đê tiện, ta có thể hiến thân cho
quân Mông Cổ, ta sẽ tìm được người tình nguyện vì ta mà giết ngươi." Nói
xong, cô quay đầu bước đi, sải bước về cửa lớn nơi đóng quân của Cổ Mã.

"Chết tiệt!" Hắn nổi trận lôi đình bắt lấy cô, lôi cô về góc tối, căm tức cúi
đầu trừng mắt với cô, gầm khẽ: "Cô muốn làm kỹ nữ sao? Cô có biết kỹ nữ
phải làm gì không?"

"Đương nhiên là ta biết! Dạng chân mở miệng hoan nghênh những kẻ sẵn
sàng vì ta mà lóc từng miếng thịt của ngươi..." Cô giận dữ thốt ra những
câu chữ tục tĩu từng nghe thấy ở trong doanh nô lệ mặc dù cô thực chất
không hiểu hết ý nghĩa. Nhưng nói được một nửa, hắn lại tách chân cô ra,
đè cô lên tường khiến cô hít sâu một hơi. Cô thậm chí còn chưa kịp thở ra,
đã bị hắn hôn, thô lỗ đè lên người cô.

Hắn mút, liếm, hôn, cắn cô. Bàn tay to cũng luồn vào trong áo cô, kéo
mảnh vải buộc ngực của cô xuống, vân vê nơi mềm mại của cô.

Mặc dù cách một tầng quần áo thật dày, cô vẫn có thể cảm nhận được nam
tính nóng bỏng cứng rắn của hắn đang đè ép, cọ cọ lên nơi mẫn cảm giữa
hai đùi cô.

Cô hoảng sợ muốn đẩy hắn ra nhưng vô ích. Hắn quá cường tráng, quá cao
lớn, lúc hắn lột quần cô xuống, bàn tay to phủ lên cặp mông trần trụi của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.