CHIẾN LANG - Trang 139

Cô không muốn mình yếu thế, không muốn thể hiện sự sợ hãi ra ngoài,
nhưng cô không thể ngăn cơ thể run rẩy, không thể khống chế nước mắt
chảy xuống.

Cơn giận của hắn vẫn còn, nhưng sự sợ hãi của cô làm hắn nguôi giận hơn
một chút.

Cô sợ hãi như thế, thân hình bé bỏng run rẩy dữ dội như vậy.

Hắn hận mình làm cô sợ; hận cô làm hắn không thể không khiến cô sợ; hận
mình lúc này rồi mà vẫn muốn không để ý đến sự chống cự của cô, chôn
sâu mình vào trong thân thể cô, khiến cô siết chặt lấy mình, bắt cô phải tiếp
nhận hắn.

Hắn hận cô khiến hắn thấy rõ mình đã sớm biến thành con quái vật.

Hắn không muốn biến thành quái vật, nhưng chết tiệt là tất cả đều đã muộn,
đã không còn kịp nữa rồi. Hắn giết người, rất nhiều người, trải qua rất
nhiều cuộc chiến. Từ lâu hắn đã không còn là đứa bé trai năm đó, đời này
hắn đã không còn hy vọng nữa rồi... Nhưng cô vẫn còn có cơ hội, còn có
cuộc sống của mình.

Trán hắn nổi gân xanh, bắt mình phải dừng lại, nhưng không thể lùi lại
được... Còn chưa được. Cảm giác chôn mình giữa hai chân cô rất tuyệt,
thân thể căng cứng của hắn hò hét không chịu rời đi.

Nhưng cô sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, trong đôi mắt to tràn ngập hoảng
sợ, toàn thân căng như sắp đứt.

Đúng vậy, lúc cô đối mặt với hắn thì nên có vẻ mặt như thế này, cô phải sợ
hắn... Nhưng trước giờ hắn chưa khi nào thích dáng vẻ này của cô.

Hắn không muốn cô sợ hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.