CHIẾN LANG - Trang 140

Hắn buông lỏng tay ra, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt đầy nước mắt
của cô, khàn giọng nói: "Đàn ông sẽ không để ý đến cảm nhận của cô, sẽ
không vì cô nói không muốn mà dừng lại, sẽ không vì cô nói buông ra mà
thả cô. Chúng chỉ biết lợi dụng thân thể của cô, chỉ muốn phát tiết trên
người cô, đến khi làm xong sẽ trở về cuộc sống của mình."

Cô vì sự đồng cảm của hắn mà thở dốc, vì đôi mắt đen sâu không thấy đáy
của hắn mà đau đớn; vì yếu thế hơn hắn mà cảm thấy nhục nhã, đôi mắt ẩm
ướt khép lại.

Nhưng giọng nói khàn khàn đau khổ của hắn lại gần sát bên tai, chui vào
trong lòng.

"Cho nên, đừng ngu xuẩn đến mức vứt bỏ tự tôn và sự kiêu ngạo của cô.
Hãy nhân lúc còn cơ hội mà rời khỏi đây thật xa, quên chuyện báo thù này
mà sống qua ngày. Nếu không cô không những phải trả giá bằng thân thể
và tính mạng, mà còn cả linh hồn và trái tim cô nữa." Hắn dán lên môi cô
nói, gằn từng tiếng, nóng như lửa làm cô bị bỏng.

Cô có thể cảm nhận được hắn đang dịu dàng vuốt ve mặt cô, có thể nếm
từng chữ động lòng mà hắn nói.

"Sau đó chờ cô phát hiện ra chuyện dơ bẩn gì mình cũng đã làm, trên tay
trên người là vết máu không tài nào rửa sạch, ngay cả tim cũng đã biến
thành màu đen, ngay cả cô cũng không nhận ra bản thân nữa, khi soi gương
sẽ chỉ thấy một con quái vật máu lạnh. Đến lúc đó, kẻ cô phỉ nhổ, căm ghét
sẽ không phải là ta mà là sự lựa chọn của chính bản thân cô."

Cơ thể cô run lên, không kìm được mà mở mắt ra, chỉ nhìn thấy đau khổ và
hối hận khó diễn tả bằng lời trong mắt hắn.

Giây phút ấy, cô biết hắn không phải đang nói cô mà là nói chính hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.