CHIẾN LANG - Trang 141

Cô kinh sợ mở to mắt nhìn hắn, á khẩu không trả lời được, chỉ có đôi môi
khẽ run.

Bỗng dưng, hắn chuyển tầm mắt, kéo quần dài của cô lên, bó bộ ngực của
cô vào trong mảnh vải, gần như thô lỗ kéo lại áo cho cô, sau đấy mới lùi ra.

Khi hai chân chạm đất cô có chút lảo đảo, cô đưa tay ôm lấy đôi môi sưng
đỏ đang run rẩy, chỉ có thể hoảng hồn dựa vào bức tường gỗ sau lưng, hai
mắt đẫm nước mắt mông lung nhìn người đàn ông trước mắt.

"Cổ Mã sẽ đưa cô ra cuối đội, hắn sẽ tìm người chăm sóc cô. Chỉ cần cô
quản được cái miệng mình, đừng xen vào việc của người khác, ngoan
ngoãn làm việc, một ngày nào đó cô sẽ tìm được cơ hội rời đi." Hắn cầm
lấy cánh tay cô, cô thở hổn hển lảo đảo đi theo, cũng chẳng có sức phản
kháng lại.

Như chấp nhận số mệnh, cô bị hắn nửa kéo nửa lôi đến nơi đóng quân của
Cổ Mã. Trước lều của Cổ Mã, thủ vệ vừa thấy hắn thì tự động tránh ra,
thậm chí còn vén rèm lên hộ hắn, cũng bảo với hắn rằng Cổ Mã đã đi ra
ngoài, sẽ trở lại ngay.

Hắn kéo cô vào lều, lúc này mới thả cô ra.

Cô không đứng vững, ngã xuống đất.

Trong chớp mắt ấy, hắn vươn tay ra, nhưng sắp chạm vào cô lại vội rụt về.

Cô thở hổn hển, ngước đôi mắt đầy nước nhìn khung cảnh xa hoa trước
mặt.

Nơi này hoàn toàn khác với chỗ của hắn, thoải mái, ngăn nắp và sạch sẽ.
Mỗi một tấc đất đều trải thảm dệt nhiều màu đẹp đẽ. Ở giữa là lò sưởi, có
một cái lò bằng sắt, trên lò sắt là một chiếc ống thông thẳng lên đỉnh lều,
không để khói lọt ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.