CHIẾN LANG - Trang 144

Từ nay về sau, cô không còn là phiền phức của hắn nữa.

Cô sống hay chết cũng chẳng liên quan đến hắn.

Hắn đi thẳng về cái lều cũ nát cách biệt một trời với cái lều tròn xa hoa của
Cổ Mã, ném ít phân khô vào lò sưởi, sau đó ngồi xuống thảm bắt đầu lau
vũ khí của hắn. Lửa cháy chầm chậm, khói trắng lượn lờ bay lên, thông qua
lỗ hổng trên mái bay ra ngoài.

Việc hắn làm vào cuối ngày là mài tất cả vũ khí đến mức sắc bén nhất, bôi
dầu xong mới nằm xuống thảm, gối đầu lên cánh tay mà ngủ.

Trong lều thật yên tĩnh.

Cái ổ của cô ở đây, cách bên trái hắn không xa lắm. Hắn không cho cô cơ
hội thu dọn đồ. Không giống chỗ hắn, chỗ Cổ Mã ăn ngon mặc ấm, ngay cả
thảm trải trên đất cũng tốt hơn cái thảm hắn cho cô nhiều.

Hắn nhắm mắt lại, không để mình nhìn vào cái thảm trống rỗng kia nữa.

Cô ở chỗ Cổ Mã sẽ được chăm sóc tốt hơn, cô đi làm tôi tớ còn tốt hơn làm
lính nô lệ.

‘Ngươi cho rằng tên gian thương kia sẽ không cưỡng bức rồi giết chết ta?
Sẽ không bán ta đi làm quân kỹ? Ngươi cho là gia quyến quân Mông Cổ sẽ
không ngược đãi ta?’

Hắn bực bội nhíu mày, xoay người lại.

Chết tiệt, Cổ Mã sẽ không, cũng không dám. Để đưa cô đến cuối đội, tên
kia đã lấy của hắn năm mươi lượng bạc. Cổ Mã nhìn giống quan binh,
nhưng thực chất lại là thương nhân, hắn biết đạo lý lấy tiền làm việc.

‘Chính ngươi cũng từng là nô lệ, ngươi biết số phận của nô lệ. Nô lệ không
phải là người, là chó, là súc sinh, là vật phẩm có thể hy sinh...’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.