CHIẾN LANG - Trang 171

chúng tới gần mà ngắn lại. Thay vào đó là chính đội kỵ binh tự động kéo
dài khoảng cách.

Cô biết mình đã dọa được bọn chúng.

Tên của bọn chúng còn không đến được đuôi ngựa, nhưng tên của cô có thể
dễ dàng lấy mạng chúng.

"Hiện giờ hãy bắn ngựa của kẻ chạy đầu!"

Hắn nói với cô, cô lại rút tên, lại lấy chân kéo cung, lại bắn một mũi tên.

Mũi tên bắn trúng con ngựa của kẻ đi đầu, kỵ binh trên ngựa ngã xuống,
khiến hai kỵ binh đằng sau ngã theo.

Tốc độ của kỵ binh dần chậm lại, nhưng hắn thì không.

Hai người một con ngựa trong đêm tối điên cuồng chạy băng băng. Tinh
thần cô vẫn căng lên đề phòng, cầm cung, cầm tên. Sau đó, cô thấy gió bắt
đầu mang theo thứ gì đó. Ban đầu cô không nhận ra đó là cái gì, nhưng sau
mới phát hiện đó là tuyết.

Tuyết rơi.

Gió lạnh gào thét, mang đến từng bông tuyết, đầu tiên là vài bông, sau đó là
một túm, chớp mắt đã bắt đầu che phủ tầm mắt.

Cô sững sờ ngửa mặt lên nhìn gió tuyết đầy trời, chỉ thấy đại doanh trước
ánh lửa càng ngày càng xa, đội kỵ binh cũng càng ngày càng xa.

Nước mắt bỗng làm ướt hốc mắt.

Cô buông cung, ngồi trên đùi hắn, lấy hai tay ôm chặt lấy hắn, dựa đầu trên
vai hắn, rốt cục có thể thở phào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.