CHIẾN LANG - Trang 175

không cắt đuôi được bọn chúng. Bây giờ gió tuyết ngừng sẽ chỉ khiến đội
kỵ binh đuổi theo hai người bọn họ nhanh hơn mà thôi.

Khả năng cưỡi ngựa và truy tìm tung tích của đám người Mông Cổ này tốt
đến chết tiệt.

Ngay từ đêm đầu tiên hắn đã không dám dừng lại nghỉ ngơi nhiều, hắn biết
đội kỵ binh chỉ tạm thời quay về, chờ Lạp Tô tỉnh, hắn ta sẽ phái người
đuổi giết họ.

Lạp Tô sẽ không cho phép binh lính vì tuyết lớn mà buông tha cho bọn họ.

Bị hắn uy hiếp là một sỉ nhục, huống chi hắn còn khoét mất một con mắt
của hắn ta. Lạp Tô nhất định sẽ muốn giết hắn để rửa sạch nỗi nhục này.

Đáng lý ra hắn nên giết tên kia khi có cơ hội, nhưng lúc đó hắn cần giữ Lạp
Tô làm con tin, hắn ta phải sống mới có giá trị. Hắn chỉ cảm thấy may mắn
vì khi ấy không có tướng quân nào có địa vị cao ở đó, để hắn nhân cơ hội
lợi dụng tên kia trốn thoát.

Hắn không dám dừng ngựa, hắn phải đưa cô chạy xa khỏi doanh trại, càng
xa càng tốt, càng nhanh càng tốt.

Hắn cần tranh thủ thời gian và khoảng cách, nếu có thể thoát khỏi khu thảo
nguyên, tiến vào núi rừng phương Bắc, bọn họ còn có khả năng thoát khỏi
chúng. Cho nên hắn ăn ngủ trên ngựa, rất ít khi dừng lại.

Hắn vốn còn ôm chút hy vọng, nhưng hắn quá nặng, thể lực của con ngựa
đã cạn. Hắn biết hôm nay hắn và cô sẽ bị đuổi kịp.

Đối với Lạp Tô, cô không có giá trị gì, nhưng hắn thì khác.

Người Lạp Tô muốn là hắn, muốn bắt hắn, muốn giết hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.