CHIẾN LANG - Trang 177

hắn biến thành mục tiêu rõ ràng hơn mà thôi. Ở trong trời tuyết, bên cạnh
còn có ngựa có người, hắn mới có thể nấp được.

Tên bắn vào thân ngựa, vào người, có vài mũi tên cũng bắn trúng hắn,
nhưng đều chỉ trầy da mà thôi. Những mũi tên bắn vào điểm yếu đều bị hắn
đỡ được.

Hắn khiến chúng cho rằng có thể bắt được hắn, dụ chúng tới gần.

Nhưng đội kỵ binh này cũng không phải loại bỏ đi, Lạp Tô biết thân thủ
hắn ra sao nên phái tới toàn cao thủ.

Hắn không biết mình đã giết bao nhiêu người, không đếm được lưỡi đao
của mình đã chém qua cổ bao nhiêu người, đâm vào cơ thể của bao nhiêu
người, càng không đếm được rốt cuộc hắn đã trúng bao nhiêu mũi tên, bị
chém bao nhiêu nhát.

Cho dù chết, hắn cũng không theo chúng về. Hắn biết Lạp Tô sẽ không cho
hắn có cơ hội nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa, tên kia có rất nhiều cách
khiến hắn sống không bằng chết.

Máu tươi văng khắp nơi, nhuộm đỏ màn tuyết trắng, nhuộm đỏ bông tuyết,
rồi lại rơi lên người hắn.

Đại đao chẳng biết đã gãy từ lúc nào, hắn cướp lấy đao của một kẻ khác
tiếp tục chiến đấu, cho đến khi người cuối cùng ngã xuống, cho đến khi hắn
quỳ rạp xuống đất.

Máu từ trong mũi hắn chảy xuống, nhuộm đỏ nền tuyết, sau đó lại bị tuyết
trắng che lấp.

Người duy nhất còn thở chính là hắn, hắn muốn đứng lên, nhưng cố sức chỉ
làm cho vết đao trên đùi chảy nhiều máu hơn, làm hắn mất thăng bằng ngã
vào trong tuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.