CHIẾN LANG - Trang 178

Hắn nên đứng lên cầm máu, nhưng không, hắn chỉ xoay người lại, nằm
ngửa ra.

Thôi.

Hắn kiệt sức rồi.

Cho dù hắn có đứng lên cũng chỉ phí công mà thôi, xương sườn của hắn đã
gãy mấy cái, trên eo vẫn còn cắm một cây đao, trên người cũng có bảy tám
vết đao chém, trúng tên. Tất cả vết thương đều đang chảy máu, hắn không
thể dùng cơ thể tả tơi này thoát khỏi đội kỵ binh đuổi giết tiếp theo được,
càng không thể chỉ dựa vào cái chân bị thương này thoát khỏi trời tuyết.

Bông tuyết lạnh như băng không ngừng rơi xuống.

Hắn nhìn bông tuyết bay, cười tự giễu.

Thật ngu xuẩn.

Hành vi của hắn vô cùng ngu xuẩn.

Nhiều năm như vậy, hắn chưa bao giờ nghĩ có ngày hắn sẽ vì một cô gái
căm ghét mình mà hy sinh tính mạng.

Quả nhiên cô là tử thần của hắn, tử thần nhỏ của hắn.

Nhưng hắn cũng không hối hận.

Vì xúc động nhất thời mà cứu cô thật ngu xuẩn, thật sự rất ngu xuẩn.

Nhưng làm vậy là đúng. Tuy rất ngu xuẩn, nhưng đúng. Tuy phải đền bằng
cái mạng của hắn, nhưng vẫn đúng. Không hiểu sao cứu cô lại làm hắn có
cái cảm giác dễ chịu mà nhiều năm rồi chưa xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.