CHIẾN LANG - Trang 307

Đêm đã khuya, không gian thật yên tĩnh.

Ánh trăng dịu dàng luồn qua ô cửa sổ.

Cô chui vào vòng ôm vững chãi ấm áp của hắn, có thể ngửi thấy mùi hương
trên người hắn, có thể vuốt ve làn da hắn, thậm chí còn có thể cảm nhận
được nhịp tim đập của hắn.

Đây là lần đầu tiên từ khi tới nơi này, hắn và cô cùng ngủ trên giường đất,
hơn nữa hắn cũng không đưa lưng về phía cô. Cô thích hắn ôm cô như vậy,
thích cảm giác hắn áp sát vào cô như vậy, da thịt thân cận, tim kề tim. Tú
Dạ áp mặt lên ngực hắn, bàn tay nhỏ bé vòng qua hông hắn, ôm lấy hắn.

Trái tim trong lồng ngực hắn đập từng nhịp đều đều giống như một khúc
hát ru. Cô yên lặng thở dài, ngủ thật say trong tiếng tim đập ấy.

Ngày hôm sau, cô vừa thức dậy liền phát hiện ra cả người mình đều đau,
chân mềm nhũn mỏi nhừ.

Nhưng hắn chăm sóc cô, bưng trà đưa cơm cho cô, giúp cô thu dọn đồ,
thậm chí còn chải tóc cho cô.

Vì đêm qua không khống chế được, hắn rất day dứt, mặc dù cô nói mình đã
đỡ nhiều rồi, hắn vẫn cố chấp muốn cô nghỉ ngơi trên giường.

Thấy hắn tự trách như thế, Tú Dạ ngoan ngoãn nằm lại giường, ngủ thêm
hai canh giờ. Nhưng vì không có hắn nên giường đất lại lạnh. Tuy cô vẫn
ngủ thiếp đi vì mệt nhưng thỉnh thoảng vẫn giật mình tỉnh lại.

Nhìn căn phòng vắng vẻ, nếu không phải người đau chân mềm, ngực và
bên hông vẫn còn sưng đỏ do đêm qua giao hoan để lại, trên giường cũng
có mùi của hắn, cô thật sự sẽ cho rằng đó là một giấc mộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.