CHIẾN LANG - Trang 308

Đến gần trưa, cô vẫn không chịu được mà xuống giường, đến phòng bếp
nấu đồ ăn cho hắn.

Sức ăn của hắn thật sự không hề nhỏ, lúc về dù rất đói hắn cũng không bao
giờ kêu đói. Nhưng cô biết, hắn không bao giờ để thừa đồ ăn cô nấu. May
là chỗ A Linh cũng không thiếu gạo.

Cô đưa phần cơm của A Linh đến phòng cô ấy, cô ấy ngồi ăn một cách vô
cảm, như thể không nếm được bất cứ mùi vị gì, nhưng cô ấy vẫn bắt buộc
bản thân đưa đồ ăn vào miệng.

Tú Dạ đứng dậy, không quấy rầy cô ấy, chỉ nói, "Lát nữa, ta ra chợ đưa
cơm, cô cần mua gì không?"

A Linh nghe vậy, động tác cầm đũa đưa miếng cơm vào miệng bỗng dừng
lại, ngước mắt nhìn cô, nhìn một lúc lâu vẫn không đáp lời.

Cô bị cô ấy nhìn đến mức đỏ cả mặt, đến cả tai cũng nóng.

Không hiểu sao, cô lại cảm thấy cô gái này cái gì cũng biết, biết vì sao cô
dậy muộn, biết lát nữa cô định làm gì.

Sau đó, nữ pháp sư kia bỗng giật giật khóe môi, còn có vẻ như cười như
không.

"Không, ta không cần gì, cô đi đi, không cần về vội đâu."

Câu nói này lại làm cô thấy xấu hổ, chỉ đành quay mặt đi, vội vàng rời khỏi
phòng.

Để hắn ăn cho tiện, cô đã nướng một cái bánh to, làm thịt dê nóng hổi đặt
vào bát sứ, cho vào hộp gỗ, phủ một lớp vải cũ lên, mang ra chợ tìm hắn.

Ngoài chợ, tiếng người ồn ào, cô đi qua đám người, đến quầy hàng đơn
giản được hắn dựng bằng gỗ thừa. Tuy quầy đơn sơ, nhưng cũng có đủ chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.