CHIẾN LANG - Trang 344

"Người đi rồi, nhà để không thì làm gì còn tài sản, có người quét dọn tuần
tra định kỳ, còn có thể giúp sửa chữa thì sao không nhận? Chúng ta có thợ,
giá lại rẻ, ta đã hỏi vài vị đại gia trong thành, mặc dù đều nói sẽ suy nghĩ
nhưng không ai lập tức cự tuyệt. Bọn họ là thương nhân, coi trọng lợi ích,
nếu để nhà trống không sợ sẽ có người khác tranh mất. Nơi này buôn bán
tấp nập như vậy, năm sau quay lại chắc gì đã chiếm được vị trí tốt. Hơn nữa
thương lữ không chỉ tới đây vào mùa đông giống như chúng ta vẫn nghĩ.
Theo ta biết, có không ít người đã định cư ở đây nhiều năm, xuân hạ cũng
không rời đi. Đây là chuyện có lợi, ta nghĩ nên thử xem sao."

Nhìn cô giải thích ý tưởng và suy nghĩ của mình, trong lòng hắn hơi nóng
lên. Hắn không biết, khi hắn còn chưa dám nghĩ, cô đã lên kế hoạch xa như
vậy, hơn nữa còn rất chu toàn. Xuân hạ thuận lợi di chuyển, người dễ đến,
cũng dễ đi, hắn không biết vì sao cô lại không nghĩ đến chuyện rời đi.
Thương nhân có thể đi, hắn và cô cũng có thể đi, đám đào binh càng có thể
đi, đến nơi khác sống qua ngày.

Đáng lý hắn nên nhắc nhở cô, nhưng hắn không muốn, hắn có lòng riêng.

Không kìm lòng được, hắn giơ tay lên vén lọn tóc lòa xòa của cô ra sau tai,
"Ngày mai ta sẽ đi hỏi mấy vị đại gia."

Tay hắn đặt ở bên tai khiến mặt Tú Dạ ửng đỏ. Nhìn đôi mắt đen của hắn
ngày càng sâu, cô biết hắn động tình, trái tim đập thình thịch.

Đột nhiên, có tiếng đập cửa truyền đến.

Hai người ngẩn ra, cùng quay đầu lại. Lúc này đã muộn rồi, sao vẫn có
người đến.

"Ai đó?" Hắn cao giọng hỏi.

"Trương gia, ta là Tát Lâm, ngoài cửa lớn hình như có ba vị đại gia muốn
tìm huynh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.