CHIẾN LANG - Trang 345

Bọn họ từ khi đến nơi này chưa bao giờ có khách, hai người hoang mang
nhìn nhau. Cô nhíu đôi lông mày thanh tú, trong mắt bất giác hiện lên vẻ
thấp thỏm và ưu lo.

Biết cô lo lắng cái gì, hắn vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, trầm giọng
trấn an: "Kẻ đuổi theo chúng ta sẽ không có kiên nhẫn chờ cửa đâu, chắc
chắn là đại gia trong thành, không chừng lại tới tìm chúng ta bàn chuyện
quét dọn sửa chữa nhà cửa đấy."

Cô nghe vậy, nghĩ cũng thấy đúng. Nếu là đội kỵ binh, sợ đã sớm đá văng
cửa xông vào rồi, đâu còn chờ cửa chứ.

Nhìn cô thở phào nhẹ nhõm, hắn đứng dậy.

"Để ta đi xem thế nào."

"Chàng mời họ đến tiền thính đi." Tú Dạ đứng dậy, nói: "Người đến là
khách, ta vào bếp đun nước nấu trà đưa lên."

Hắn hơi sửng sốt, sau đó gật đầu, mở cửa cùng Tát Lâm ra tiền thính.

"Ba vị gia đó đệ có nhận ra ai không?" Hắn hỏi Tát Lâm.

"Nhận ra được một người trong đó, là ông chủ Tát Bỉ Nhĩ mở khách sạn ở
phía tây thành."

Tát Bỉ Nhĩ hắn biết, là người lúc trước tới đặt nến. Tát Bỉ Nhĩ buôn bán
trong thành đã lâu, là nhà giàu trong thành, lời nói có vài phần sức nặng.

Hắn không biết vì sao đối phương đêm hôm còn tới, nhưng vẫn dặn dò Tát
Lâm:

"Bảo mọi người đừng ra ngoài, tất cả ở trong phòng, đừng thò đầu thò cổ ra
cửa sổ hóng chuyện."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.