CHIẾN LANG - Trang 346

"Vâng." Tát Lâm gật đầu, bởi vì trên mặt cũng có dấu ấn nên tránh các đại
gia ngoài cửa mà đi từ cửa hông ra ngoài.

Hắn thấy vậy mới ra cửa lớn, mở cửa.

Ngoài cửa ngoại trừ Tát Bỉ Nhĩ, còn có một vị là đại thương người Tống
bán vải tên Đoàn Tùng Đường, một vị là đại thương người Hồi bán lương
thực tên Ngõa Cáp Tích.

Hắn vừa mở cửa, Tát Bỉ Nhĩ liền mỉm cười, nói: "Thật có lỗi, Trương
Dương, trễ như vậy còn quấy rầy cậu, nhưng chúng ta quả thật có một số
việc cần tìm cậu thương lượng, chẳng biết có tiện không đây?"

"Đương nhiên." Hắn gật đầu, mời bọn họ vào nhà.

Sau khi vào nhà, hắn mới chợt phát hiện ra mình không biết nên tiếp đãi
bọn họ thế nào, may mà Tú Dạ đã bưng ấm trà tới, rót cho mỗi người một
chén trà nóng, sau đó treo ấm trà lên móc sắt thả lơ lửng từ xà nhà xuống.
Hắn gần như lớn lên trong doanh nô lệ, căn bản không cần tiếp khách, cho
nên cũng không nghĩ tới chuyện đưa nước dâng trà hay cách đãi khách.
Trước kia người duy nhất tới chỗ hắn chính là Cổ Mã, nhưng Cổ Mã không
cần hắn tiếp đãi, Cổ Mã sẽ tự châm trà, không khách sáo với hắn làm gì.

Nhưng thế giới bên ngoài thì khác, trước kia người ta không bao giờ nhìn
thẳng vào hắn, mặc dù đã thoát ly thân phận nô lệ nhưng quân Mông Cổ
trong đại doanh vẫn xem thường hắn. Mà lúc này mọi người đều sẽ coi hắn
là con người, coi hắn là tiểu thương Trương Dương, đều sẽ nhìn thẳng vào
hắn.

Điều này ngược lại khiến hắn không quen, nhưng sau khi rót trà cho bọn họ
xong, cô liền ngồi quỳ bên cạnh hắn, khiến hắn bất giác thấy an tâm.

Cô bình thản ung dung nhìn ba vị đại gia kia, khách khí hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.