CHIẾN LANG - Trang 404

Cô có thể thấy đau khổ cùng phẫn nộ giao thoa và đấu tranh trong đáy mắt
hắn.

"Đừng để ta biến thành người khiến chàng vứt bỏ tự tôn, kiêu ngạo cùng
vinh dự." Tú Dạ nhìn hắn, nói: "Ta không muốn như vậy, ta không muốn
chàng vì ta mà mất đi tất cả."

"Nàng chính là tất cả." Hắn nâng tay áp lên khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh như
băng của cô, đau đớn khàn khàn nói: "Ta không muốn mất nàng."

Lời này khiến cô cảm thấy vô cùng ấm áp.

Tim cô đập thình thịch, hốc mắt hơi nóng, cô vươn hai tay ôm hắn, ôm thật
chặt, ghé vào tai hắn nói: "Chàng sẽ không mất ta đâu, dù xảy ra chuyện gì
đi chăng nữa ta vẫn sẽ vĩnh viễn là của chàng. Chàng biết ta không yếu ớt
như vậy mà, ta đã từng ở trong doanh nô lệ của A Lãng Đằng. Trên đời này
làm gì có nơi nào nguy hiểm hơn ở đó. Dù gặp phải chuyện gì, ta đều có
thể ứng phó. Huống chi, ta còn có chàng. Chỉ cần có chàng, cho dù muốn ta
xuống Hoàng Tuyền ta cũng không sợ."

Cổ họng hắn nghẹn ngào, cũng ôm chặt lấy cô.

"Lại nói, Lạp Tô không biết thủ binh là chàng, chắc chắn sẽ khinh địch.
Chúng ta chỉ cần cầm cự đủ lâu, kéo dài tới khi viện binh đến, không biết
chừng có thể tiền hậu giáp kích hắn, tiêu diệt hắn, từ nay về sau không cần
lo hắn tìm tới nữa." Đúng vậy, cô kỳ thực cũng có tư tâm.

Hắn vì cô phản Lạp Tô, móc mắt Lạp Tô. Lạp Tô muốn mạng hắn, chỉ cần
Lạp Tô còn sống, hắn sẽ không có ngày nào được an ổn.

Cô muốn bảo vệ hắn, cô biết mình có thể làm được, cho dù phải hy sinh
tính mạng cô cũng tình nguyện.

Hắn không đáp, chỉ ôm chặt cô, trong lòng kinh hoàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.