CHIẾN LANG - Trang 460

vung đao chặt đứt trường thương xuyên qua ngực, cố gắng đứng lên. Máu
chảy không ngừng, hắn kéo nửa thanh trường thương đi được hai bước, một
thanh trường thương khác lại đâm tới. Lần này là từ phía trước. Tuy hắn bắt
được nhưng không còn sức ngăn cản, chỉ cảm thấy thân thương vuột qua
tay hắn, đâm vào thắt lưng hắn, khiến hắn lùi lại vài bước, ngã xuống đất,
làm nửa cây thương vốn đâm từ phía sau hắn càng xuyên sâu qua lồng
ngực.

"Trương Dương!!!"

Hắn muốn đứng lên, muốn đáp lại tiếng khóc gọi càng ngày càng xa của cô
nhưng đã không còn sức nữa. Hắn chỉ cảm thấy máu tươi không ngừng từ
miệng vết thương chảy ra, mang đi tất cả sức lực của hắn.

Vô số tiếng vó ngựa chấn động mặt đất, mang theo cô đi xa.

Đừng mang nàng đi... Đừng mang nàng đi...

Khắp người hắn là máu, đau đớn muốn đứng dậy, thậm chí muốn bò về
phía cô nhưng thân thể đã không nghe theo lời điều khiển, chỉ có ngón tay
run rẩy. Hắn mở to mắt, bóng đêm lại bắt đầu bao phủ, quấn lấy hắn.

Hắn sắp chết, hắn biết.

Hắn không muốn chết! Không muốn chết! Chưa bao giờ hắn muốn sống
như vậy! Hắn vừa mới tìm lý do sống sót, mới vừa biết được ý nghĩa của
sinh mạng, mới vừa thật sự có được... Vừa mới thật sự có được tình yêu. Vì
sao là lúc này? Vì sao?!

Hắn không cam lòng, thật sự không cam lòng, hắn còn tưởng rằng cuối
cùng có thể ở bên cô cả đời, thật vất vả mới dám chờ đợi tương lai tốt đẹp,
nhưng ông trời vẫn trêu đùa hắn, tám phần là đang cười nhạo hắn dám si
tâm vọng tưởng. Hắn vẫn có thể thấy cô khóc gọi, thấy đau khổ hoảng sợ
trong mắt cô, những kỷ niệm ở bên cô lần lượt hiện lên trong đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.