CHIẾN LANG - Trang 477

Nó co rụt lại càng khiến cô chắc chắn hơn.

"Trương Dương..." Cô hít một hơi, đau lòng không thôi, nước mắt chảy
xuống.

Nó thở dốc, con ngươi co rút lại, thân thể cường tráng căng cứng, cái tên
kia giống như một con dao đâm vào tim nó.

Đau đớn của nó rõ ràng như vậy khiến tim cô như bị bỏng, một giây sau, nó
chuyển tầm mắt, quay người đi. Cô biết nó sắp đi.

Nó không muốn thừa nhận nó là hắn.

Trong giây phút đó, cô rất sợ hãi. Cô biết, nếu nó rời đi, sẽ không bao giờ
quay lại nữa. Cô hiểu hắn, hiểu hắn hơn bất cứ ai.

Nếu có thể lựa chọn, hắn tuyệt không muốn làm quái vật, không muốn làm
A Lãng Đằng, hắn không muốn là con thú hoang trong mắt cô. Hắn thà để
cô nghĩ rằng hắn đã chết...

"Không!!!" Không kịp suy nghĩ, Tú Dạ hoảng sợ vội vươn hai tay, nhào lên
phía trước, ôm chặt lấy cổ con sói đen đang định rời đi, nức nở hét lên:

"Đừng đi! Chàng đừng đi! Đừng rời khỏi ta! Chàng là của ta! Là của ta!"

Nó cứng đờ, không thể nhúc nhích, cơ bắp dưới lớp lông căng cứng, trái
tim trong lồng ngực cường tráng ra sức đập như điên.

Cô ôm chặt lấy nó, vội vàng khóc nói: "Ta không quan tâm chàng là bộ
dáng gì, không quan tâm chàng là người hay là thú. Ta chỉ muốn chàng ở
bên ta. Là Trương Dương cũng tốt, A Lãng Đằng cũng thế, ta không quan
tâm! Không quan tâm!"

Nó thở dốc, thân thể cao lớn cường tráng phát run trong vòng tay nhỏ gầy
của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.