CHIẾN LANG - Trang 7

Biết không còn thời gian, nhưng ông vẫn không nhịn được nằm sấp xuống
đất thông qua lỗ chó nhìn ra bên ngoài.

Thê tử ông cũng nằm xuống, nước mắt sớm tràn mi.

"Thiếp ra ngoài thành chờ chàng." Bà ôm tia hy vọng cuối cùng, khàn
giọng nói.

"Là ta có lỗi với nàng, đời sau Tả Thanh Thu ta sẽ làm trâu làm ngựa cho
nàng." Ông quyến luyến nói nhỏ: "Quyết không phụ nàng."

Trên mặt bà chảy xuống hai hàng lệ, khóe môi lại nở nụ cười dịu dàng.

"Đừng quên những lời chàng đã nói."

"Tuyệt đối không." Ông nói chắc như đinh đóng cột.

"Được, thiếp chờ chàng."

Cổ bà nghẹn lại, nhìn ông nói, sau đó đứng dậy kéo con chạy đi.

Ông đau lòng không dứt nhưng vẫn bò dậy, chạy về trong phòng, lôi một
cái rương gỗ từ dưới giường, cẩn thận cầm hai bộ xương người ra, đặt lên
trên giường. Từ mấy tháng trước, trong lòng ông đã sớm có linh cảm ngày
này sẽ đến, vậy nên trong đêm khuya đi qua bãi tha ma, ông đã đào trộm
hai bộ xương này.

Ông quỳ gối bên giường, dập đầu ba cái với hai bộ xương.

"Thật xin lỗi, xin mượn xương hai vị cứu người thân của ta. Đã mạo phạm
hai vị, xin hãy tha lỗi." Nói xong, cửa đã bị đá văng ra, phần đông binh lính
xông vào sân, vây quanh nhà. Võ tướng dẫn quân tiến lên, cao giọng hô
lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.