CHIẾN LANG - Trang 94

Lúc hắn lấy con dao khỏi miệng vết thương của cô, cô vẫn chưa chịu nhả
ra, toàn thân vẫn đang run rẩy vì đau đớn, nước mắt trào ra, tiếng nức nở
thỉnh thoảng lại truyền đến, siết chặt trái tim hắn.

"Ta xin lỗi..."

Hắn nhẹ nhàng vuốt ve sau gáy cô, lời xin lỗi đã bị hắn lãng quên từ lâu đột
nhiên thốt ra. Cho đến khi nghe thấy giọng mình hắn mới chợt nhận ra
mình đang nói cái gì.

Đã rất lâu rất lâu rồi hắn không xin lỗi ai cả. Nhưng hắn nghe thấy mình
tiếp tục nói.

"Ta xin lỗi."

Cô nhả ra, cơ bắp thả lỏng, lúc này hắn mới phát hiện cô đã ngất lịm đi rồi.

*******

Mưa phùn lất phất rơi trên tàu lá chuối...

Cô bừng tỉnh trên sạp mĩ nhân, thấy tàu lá xanh biếc ngoài khung cửa sổ
mở rộng trước mắt, thấy ánh sáng của đèn dầu nhỏ như hạt đậu trên bàn,
thấy váy bằng tơ thượng hạng trên người. Cô nhẹ nhàng thở ra.

Chuối tây ngoài cửa sổ khẽ lay động theo gió, giọt mưa tụ lại thành giọt
trên mặt lá xanh biếc rồi lặng lẽ rơi xuống.

Cô không ở trên sa mạc hay thảo nguyên tái ngoại [1], không mặc quần áo
cũ nát, không giả làm con trai, không ở trong cái lều vừa hôi vừa cũ dựng
bằng cành cây và thảm nỉ.

[1] Tái ngoại: phía Bắc Trường Thành Trung Quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.