CHIẾN LANG - Trang 96

"Đứa bé ngốc, mẹ cũng không muốn nuôi con cả đời đâu, mẹ còn chờ ôm
cháu ngoại đây." Mẫu thân bật cười, đặt bát canh hạt sen nấm tuyết vào tay
cô, "Được rồi, mau uống bát canh này rồi thay quần áo, lát nữa ra ngoài
mua đồ với mẹ. Mẹ đi hầu hạ lão gia nhà chúng ta ra ngoài làm việc, đỡ để
ông ấy đi hai chân chung một giày cũng không phát hiện. Con và cha con
thật đúng là giống nhau y như đúc."

Lời này khiến cô bật cười. Mà khi cô nhìn bóng lưng mẫu thân cầm chiếc ô
đặt bên cạnh cửa đi ra ngoài, đột nhiên cảm thấy hoảng hốt, không khỏi mở
miệng kêu to.

"Mẹ."

"Ừ? Sao thế?"

Mẫu thân nghe tiếng quay đầu, nhíu mày nhìn cô.

"Không, không có gì..." Nhìn khuôn mặt dịu dàng của mẫu thân, cô lắc đầu,
sửa lời: "Mẹ đừng để mắc mưa."

"Mẹ có mang ô đây này. Nha đầu ngốc."

Mẫu thân cười, xoay người, khép cửa lại giúp cô, sau đó bung ô rời đi.

Cô lo cái gì, đó chỉ là mơ, đều chỉ vì cô ngày đêm mong muốn cải tạo nỏ
liên hoàn, mới nằm mơ đáng sợ như thế.

Ngọn đèn trên bàn đã cháy hết.

Cô thêm dầu thắp, ngồi xuống, vuốt vầng trán đẫm mồ hôi lạnh.

Xem cô kia, bị một giấc mơ dọa.

Cô tự giễu cong môi cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.