CHIẾN LUYẾN TUYẾT, HÀN TUYẾT TRUYỀN KỲ - Trang 132

Hàn Chiến rên rỉ buông ra khống chế với Hàn Tuyết, che lấy bảo bối của

chính mình bị Hàn Tuyết đụng vào, trong lòng thấy thực may mắn, may là
nha đầu này còn biết khống chế lực đạo, nếu không sẽ khiến hắn tuyệt tự
tuyệt tôn mất. Hắn cũng thấy vô cùng thất vọng, đến như vậy mà vẫn chưa
dụ hoặc được nha đầu này, xem ra hôm nay không có chuyện tốt để làm rồi.

Hàn Tuyết nhìn Hàn Chiến che lấy chỗ kín không nói lời nào, cho là

mình thật sự đã đá thương hắn rồi, nàng đau lòng xoa xoa cánh tay Hàn
Chiến, yếu ớt hỏi: “Xem chàng lần sau còn dám như vậy không, đã nói cho
chàng là người ta không cần rồi mà.”

Thấy Hàn Chiến không lên tiếng, Hàn Tuyết nóng nảy: “Đau lắm sao?

Để ta xem một chút.” Dứt lời, tay ngọc đẩy hai tay đang che chắn của Hàn
Chiến, nhẹ nhàng sờ lên cây gậy thịt tráng kiện kia.

Hàn Chiến đôi mắt nửa khép ánh lên một tia sáng, khóe miệng cười giảo

hoạt chợt lóe, cố gắng đè nén tiếng rên rỉ trong miệng.

“Không đau! Không đau!” Cho rằng Hàn Chiến rất đau, Hàn Tuyết liền

nắm lấy côn thịt nhẹ nhàng xoa bóp, truyền tới bên tai là từng đợt thở gấp
của Hàn Chiến. Hàn Tuyết có chút kinh ngạc nhìn côn thịt trong tay mình
nảy lên, căng lớn thêm mấy phần.

Hung hăng nheo mắt lại, nhìn Hàn Chiến vẻ mặt tựa như thống khổ,

cũng giống như hưởng thụ, hai tay Hàn Tuyết từ từ vòng chặt nam căn,
trước sau triệt động, nàng dựa vào bên tai Hàn Chiến nũng nịu hỏi khẽ: “Có
thoải mái không?”

“Thoải mái . . . . . A ~~” Hàn Chiến biểu tình say mê không tới hai giây

lập tức bị thay thế bởi thống khổ, “Tùng! ~~, mau buông ra . . . .” Hàn
Chiến hấp một ngụm lãnh khí, bắt lấy cổ tay Hàn Tuyết khẽ kéo, không
dám sử dụng lực, sợ lực đạo của mình sẽ làm nàng bị thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.