“Nô tài ở đây.” Ngô Hữu Tường mắt nhìn thẳng, eo uốn cong chạy
nhanh vào, đối với nữ tử nũng nịu khinh ngâm trên giường làm như không
thấy.
“Đi chiêu một đội Cấm Vệ Quân đến thiên điện, đem nữ tử này thưởng
cho bọn họ.” Hoàng Phủ Hạo Thiên nhìn lại Tân Nguyệt hoàn toàn bị dục
vọng khống chế ở trên giường, thở dài lần nữa, “Chuyện sau này, hậu táng
nàng đi.” Nói xong liền đầu không ngoái lại đi ra khỏi ngự thư phòng.
Ngô Hữu Tường liếc mắt nhìn Tân Nguyệt trần truồng trên giường êm,
trong mắt lóe lên một tia thương hại, “Chỉ trách số ngươi không tốt, có
được vận may tiếp cận chủ tử, lại không có phúc hưởng, aizz. . . . .” Nói
xong, liền kêu mấy tên Cấm vệ ngoài cửa đi vào, mang người đi thiên điện,
bên ngoài ngự thư phòng liền xuất hiện hai mươi mấy tên Cấm vệ, nếu lấy
một người luân phiên một lần mà nói, số mạng Tân Nguyệt đã rõ ràng rồi…