CHIẾN LUYẾN TUYẾT, HÀN TUYẾT TRUYỀN KỲ - Trang 259

Miệng Hoàng Phủ Hạo Thiên nhất thời biến thành hình chữ O, “Ta

không đắc tội gì với ngươi đấy chứ?” Vạn năm hàn băng thế mà lại là ác
nhân đi tố cáo người khác, đây là cái dạng tình huống gì?

Hàn Chiến vuốt vuốt vạt áo, thản nhiên nói: “Thường ngày không oán,

gần đây cũng không thù.” Sai lầm duy nhất chính là không nên khiến cho
Hàn Tuyết quan tâm ngươi như vậy. Vừa nghĩ tới Tuyết Nhi cho dù ở dưới
người hắn vẫn còn nghĩ đến mấy cái chuyện hư hỏng của Hoàng Phủ Hạo
Thiên kia, trong lòng hắn lại không nhịn được ứa lên một cỗ vị chua.

“Ngươi cố ý chỉnh ta?” Trên đời cũng có thứ người như thế? Ở trước

mặt khổ chủ mà còn có thể nói mình cố ý? Điều này không phải quá tự cao
đấy chứ? Hắn là ai nào? Là hoàng đế, để xem ngươi còn dám tỏ chút phách
lối nào nữa không?

“Tuyết Nhi hỏi, ta tất nhiên sẽ nói, ngươi phải biết ta không có điều gì

giấu diếm Tuyết Nhi.” Hàn Chiến dời tầm mắt từ gương mặt có chút vặn
vẹo của Hoàng Phủ Hạo Thiên về phía ngoài cửa sổ, nhìn mặt nam nhân
này lúc tức giận cũng có thể bất đắc dĩ coi là một điểm vui mừng rất bổ
mắt.

Hoàng Phủ Hạo Thiên âm ngoan trừng mắt nhìn Hàn Chiến nửa ngày

không nói được lời nào, đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, “Thật sự
không có điều gì giấu diếm sao? Võ công đệ nhất thiên hạ Thần Băng Công
Tử, lại chịu giấu mình trong phủ công chúa làm một chức danh thị vệ bảo
hộ công chúa nho nhỏ…”

Ánh mắt Hàn Chiến âm lãnh, thanh âm rét lạnh như có thể rơi ra mấy

mảnh vụn băng, hung hăng ngắt lời Hoàng Phủ Hạo Thiên, “Hàn Chiến chỉ
là một cô nhi bần cùng tay trắng, may mắn được công chúa cứu giúp mới có
thành tựu ngày hôm nay, hoàng thượng muốn nói cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.