CHIẾN LUYẾN TUYẾT, HÀN TUYẾT TRUYỀN KỲ - Trang 301

“Tuyết Nhi, Tuyết Nhi, nàng nói câu gì đi!” Hàn Tuyết trầm mặc khiến

cho hắn càng hoảng hốt hơn, biết rất rõ Hàn Tuyết hận nhất là người lừa gạt
nàng, sợ nàng không tha thứ cho lừa gạt của hắn lúc trước, trên đầu Hàn
Chiến nhất thời nhanh chóng đổ đầy mồ hôi.

“Ai ----- chàng đừng lộn xộn nữa có được không?” Thật chết người,

quên mất hắn vẫn còn cắm trong thân thể chính mình, hắn quýnh loạn lên
như vậy, cây côn thịt xấu xa kia cũng lộn xộn theo, ở nơi này vẫn là đang
chỉnh người khác a, căn bản là thành ra chính mình mất rồi.

“Tuyết Nhi?” Hàn Chiến lúc này cũng kịp phản ứng, con ngươi xưa nay

luôn lạnh lùng nghiêm nghị nhất thời xẹt qua một đạo tinh quang, eo khỏe
giương cao đẩy lên, miệng nhẹ nhàng dụ dỗ: “Tuyết Nhi, nói là nàng không
tức giận đi.”

Nào có loại người ép buộc tha thứ như vậy, “Không cần, ân -----”

“Tha thứ ta!” Bên hông vẫn không quên đưa đẩy.

“Ai -----,” Hàn Tuyết hung hăng trừng mắt nhìn hắn, “Ở đâu ra loại

người cầu xin người ta tha thứ như vậy?”

“Tuyết Nhi -----”

“Ai, chàng đừng động nữa, còn động nữa ta sẽ thực sự tức giận.” Thật

là, hình như càng động càng mạnh hơn rồi.

“Vậy nàng đáp ứng không được giận ta, ngoan ngoãn nghe ta giải

thích.” Hàn Chiến thận trọng nhìn sắc mặt Hàn Tuyết nói.

Nha, thật đúng là cho chút phẩm màu liền muốn mở phường nhuộm mà,

“Ai dám tức giận Úy Trì Hầu gia nhà chàng chứ, chàng còn không mau
đem cái vật kia của chàng lấy ra đi à.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.