CHIẾN THẦN - Trang 136

Sau đó ánh mắt của hắn lại chuyển qua cô. “Lần đầu tiên tôi nhìn thấy

một người thú hoàn toàn mang hình người. Cô rất đặc biệt!”

Có nhiều lời cũng vô ích, Hứa Mộ Triều quyết định không nói gì, chỉ

mỉm cười lễ phép.

“Rất thú vị!” Minh Hoằng kết luận một câu rồi quay đầu nhìn về phía

Minh Huy, bảo cô ta sắp xếp phòng nghỉ cho bọn họ.

Hứa Mộ Triều vội nói: “Cảm ơn ngài! Không tiện quấy rầy lâu, ngày mai

chúng tôi sẽ lên đường.”

Minh Hoằng lẳng lặng nhìn cô, nói: “Ngày mai thì không kịp.”

Ý hắn là không kịp chuẩn bị số vũ khí để làm quà đáp lễ cho Đồ Lôi sao?

Hứa Mộ Triều nghĩ vậy, liền gật đầu, hỏi: “Vậy ngài nghĩ phải mất mấy
ngày?”

Ánh mắt Minh Hoằng trong veo. “Bốn mươi mốt người thú, một con

người, mười ngày đi.”

Hứa Mộ Triều nhận ra trong lời nói của hắn có điểm kì lạ, liền kinh ngạc,

tròn mắt nhìn hắn. “Ý của ngài là...”

Giọng nói của Minh Hoằng êm ái, trầm ấm tựa dòng nước ngày hè.

“Mười ngày mới có thể hoàn thành việc cải tạo cơ thể sống thành người
máy.”

Bầu không khí trong phòng khách trở nên yên tĩnh lạ thường. Hứa Mộ

Triều có thể cảm nhận được nhịp tim hỗn loạn của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.