CHIẾN THẦN - Trang 138

như tia chớp không ngừng chuyển động giữa đại sảnh. Một lát sau đã thấy
hai người họ đứng trước một cánh cửa sổ.

“Phó thống lĩnh!” Đám bán thú kinh hãi hô lên.

Dưới ánh sáng trắng xuyên qua ô cửa sổ thủy tinh, thân hình cao lớn của

Minh Hoằng đang áp sát vào cơ thể sau khi biến thân của Hứa Mộ Triều
khiến cả người cô áp chặt vào tấm kính. Lớp thủy tinh trong suốt phản
chiếu hai đôi mắt, một đỏ một xanh vô cùng yêu dị, ở khoảng cách gần như
thế này, cằm hắn thậm chí còn cọ lên cổ cô, cảm xúc có vẻ lạnh lùng nhưng
tư thế lại vô cùng thân mật.

Một bên cánh của Hứa Mộ Triều bị dán chặt vào tấm kính, cánh bên kia

bị Minh Hoằng một tay nắm chặt, không thể nhúc nhích. Nhưng cô cũng
không hề tỏ ra yếu thế, tay phải đặt trước ngực Minh Hoằng, nhắm thẳng
vào tim hắn.

Nhìn thì ngang sức ngang tài nhưng trên thực tế...

Giọng nói của Minh Hoằng tuy vẫn ẩn chứa ý cười nhưng lại khiến

người ta dựng cả tóc gáy: “Đừng cựa quậy, để tôi nghiên cứu một chút!”
Rồi hắn nhìn chằm chằm vào bộ móng vuốt sắc bén như bất cứ lúc nào
cũng có thể đâm thủng ngực hắn của Hứa Mộ Triều, chậm rãi nói: “Cấu tạo
lồng ngực của tôi có thể sửa chữa và thay đổi bất cứ lúc nào, còn đôi cánh
của cô, nếu bị tôi giật đứt thì e là bán thú xinh đẹp, bé bỏng này sẽ không
bao giờ tung bay được nữa...”

Toàn thân Hứa Mộ Triều lập tức cứng đờ.

“Buông Phó thống lĩnh ra!” Đám người Hoắc Kiệt hoảng hốt kêu lên.

Minh Huy xoay người một cái, lập tức chặn trước mặt đám bán thú, cười hì
hì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.