CHIẾN THẦN - Trang 15

thụ bữa tiệc đẫm máu thịnh soạn. Cục diện hoàn toàn vượt khỏi tầm kiểm
soát.

Từ cuộc sống yên bình đến cảnh mất mát hỗn loạn, chỉ diễn ra vỏn vẹn

trong khoảng thời gian hơn một tháng.

Lúc này, trong đầu cô thiếu nữ Hứa Mộ Triều hiện lên vô vàn suy nghĩ.

Lúc này, khẩu súng cô lấy được từ kho vũ khí của Sở Cảnh sát bỏ hoang

đó mà còn đạn, cô tin chắc rằng mình sẽ thanh toán sạch sẽ lũ đàn ông khốn
nạn này; nếu trong chiếc ba lô của cô vẫn còn lạp xưởng, cô nhất định sẽ
khiến cho bọn chúng chém giết lẫn nhau vì giành giật đồ ăn; nếu như cô có
bạn đồng hành, hợp sức lại thì có thể sẽ thoát được…

Có lẽ do từ nhỏ đã sống trong phố núi nên thân thủ của cô vô cùng nhanh

nhẹn, cũng có thể nhờ sự huấn luyện của cha cô, một nhân viên phòng cháy
chữa cháy mẫn cán, mà cô đã trở thành một người hết sức kiên cường và
mạnh mẽ. Ở trường đại học, cô là người hết sức khiêm tốn và không mấy
nổi bật, gần như chẳng ai chú ý đến sự tồn tại của cô. Thế mà bây giờ, cô lại
là một trong số ít những người sống sót. Trải qua nhiều ngày dài trốn chạy,
lương thực và đạn dược đã cạn kiệt, trong người cô lúc này chỉ còn lại duy
nhất một con dao cùn, căn bản không giết nổi ai.

Ngoại trừ chính bản thân cô.

Hứa Mộ Triều không muốn trở thành thức ăn cho lũ zombie

[1]

này, càng

không thể để mình trở thành đồ chơi cho bọn chúng giày vò. Cô ngẩng đầu,
nhìn bức tường cao ngất cạnh con hẻm nhỏ, trong lòng dấy lên một nỗi
tuyệt vọng, không cam tâm. Chỉ còn vài bước chân nữa thôi!

[1]

Zombie được hiểm nôm na là những xác chết sống dậy. Chúng không còn nhân tính, không có

suy nghĩ, tình cảm và chỉ tồn tại theo bản năng – Người dịch (ND).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.