CHIẾN THẦN - Trang 227

Hóa ra không phải là sự trùng hợp? Là anh ta cố ý mang binh tới ứng

cứu sao? Trong lòng Hứa Mộ Triều thấy vô cùng ấm áp. Anh ta quả nhiên
đã giữ đúng lời hứa lúc trước, rằng sẽ báo đáp cô. Nhưng có một điều vẫn
khiến cô băn khoăn, vua zombie hùng mạnh như vậy, lúc trước anh ta thực
sự cần tới sự trợ giúp của cô sao?

Cô bỗng nhiên nhớ lại chuyện mình từng ngủ chung giường với vua

zombie. Khi đó, anh ta nói với cô, người phải kiềm chế dục vọng không chỉ
có mình cô. Cô đã cho rằng cái anh ta nói chính là dục vọng nam nữ tầm
thường, nhưng hóa ra, cái mà anh ta muốn kìm nén chính là sự điên cuồng
như thú vật của zombie, là thứ dục vọng mãnh liệt đủ để hủy diệt tất cả.

Cô nhất thời đổ mồ hôi lạnh. Thứ dục vọng đó, chỉ sợ mãnh liệt hơn dục

vọng của một bán thú như cô rất nhiều...

Chết tiệt, bao nhiêu ngày đêm như vậy, cô không hề đề phòng mà nằm

bên cạnh anh ta, hóa ra là tự đưa chân vào cái vòng luẩn quẩn giữa sống và
chết. Cô tự cao tự đại cho rằng mình có sức chiến đấu ưu việt, còn anh ta
chỉ là tù binh của cô, thì ra chính anh ta mới là người nương tay với cô.

Thẩm Mặc Sơ tựa hồ vẫn chưa phát hiện ra sự chấn động trong sâu thẳm

nội tâm của cô, chỉ nhìn cô chằm chằm và nói: “Cô ở bên tôi cũng không an
toàn. Tôi phải trừng phạt những kẻ có tội. Có thể ngay cả tôi cũng phải lấy
tính mạng ra để bồi thường.”

“Kẻ... có tội?”

Đôi mắt màu xanh biếc của Thẩm Mặc Sơ toát lên vẻ lạnh lẽo. “Cô cho

rằng zombie chỉ đơn thuần là do virus tạo thành sao? Cô cho rằng loài
người suy tàn và chiến tranh kéo dài bao nhiêu năm nay thực sự chỉ là sự
ngẫu nhiên sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.