CHIẾN THẦN - Trang 262

cũng hiếm khi thấy nở nụ cười. Nhưng Quan Duy Lăng và Tạ Mẫn Hồng
cũng không để ý, bởi vì họ biết, vị nguyên soái trẻ tuổi này chỉ quan tâm tới
vấn đề quân sự và chính trị, còn những chuyện khác, anh không có đủ sự
kiên nhẫn.

Đương nhiên, trời sinh Nguyên soái mang tính cách vô tình, nhưng điều

này không hề ảnh hưởng tới sự thần phục mà bọn họ dành cho anh. Có kẻ
nào ngời trên ghế cao mà từ bi nổi chứ?

“Hả?” Giọng nói của Cố Nguyên soái vô cùng lãnh đạm, không thể nhân

ra bất cứ tâm tình gì.

Tạ Mẫn Hồng thân là tham mưu, rất chú ý tới sự cân bằng giữa các thế

lực chính trị, lúc này mỉm cười, nói: “Hiện giờ trong số năm tư lệnh của
quân đoàn, người có thực lực mạnh nhất chính là Tư lệnh Thôi. Ông ta rất
tự tin, lại đang tuổi tráng niên, nếu như cất nhắc quá cao thì sợ rằng sẽ làm
hại ông ta.”

Anh ta nói xong lời này nhưng không thấy trên mặt Nguyên soái hiện lên

vẻ kinh ngạc, có lẽ Nguyên soái đã sớm đoán được anh ta sẽ nói như vậy.
Lúc này, Quan Duy Lăng đột nhiên lên tiếng: “Không, tôi cho rằng công lao
cửa Tư lệnh Thôi và quân tây chinh thực sự không lớn đến như vậy.”

Lời nói này khiến Cố Nguyên soái cũng phải lẳng lặng dõi mắt về phía

anh ta.

Quan Duy Lăng đứng lên, chỉ tay vào màn hình tinh thể lỏng đang treo

lơ lửng trên không. “Nếu như không phải trước khi chiến đấu, tư lệnh đội
quân zombie hóa điên khiến lòng quân đại loạn, thì đội quân tây chinh của
chúng ta không thể giành được thắng lợi nhanh đến vậy. Vũ khí mới do
Viện nghiên cứu Quân sự chế tạo ra thậm chó còn chưa phát huy hết tác
dụng.” Anh ta ngừng lại một lát. “Nhưng tôi không rõ về phần sau của cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.