CHIẾN THẦN - Trang 303

Ánh mắt A Lệ chợt trở nên ảm đạm. “Từ nhỏ tôi đã yếu ớt, cũng chẳng

có bản lĩnh gì. Anh trai không cho tôi nhập ngũ. Nhưng ngay từ bé, tôi đã
mong ước được vào quân đội, vì thế, tôi để lại lời nhắn, nói là đi tham gia
đội quân chống lại zombie, thực ra là lén lấy thân phận dân thường, gia
nhập đội ngũ chiến đấu với thú tộc.”

Thế nên, cậu mới rơi vào tay thú binh trong thân phận là một người lính

bé nhỏ. Giữa biển người mênh mông trong thời loạn chiến, A Lệ đáng
thương phải sống trong cảnh tối tăm, không thể quay đầu lại. Cậu thiếu niên
lòng đầy nhiệt huyết, vì niềm tin của mình, cậu đã hi sinh quá nhiều thứ.

Nửa giờ sau, Quan Duy Lăng mở cửa bước ra, chăm chú nhìn Hứa Mộ

Triều. “Chúng tôi chấp nhận yêu cầu của cô, với một điều kiện.”

Hứa Mộ Triều gật đầu. “Mời nói.”

Vũ khí, đất đai hay tài nguyên? Đối với cô, tất cả những thứ này đều có

thể mang ra để đổi lấy sự tự do của thú tộc. Đôi mắt đen láy của Hứa Mộ
triều lấp lánh ánh sáng, gương mặt phút chốc cũng sáng bừng lên. Cô không
hề che giấu tâm trạng vui mừng của mình khiến Quan Duy Lăng không
khỏi cảm thấy phiền não. Anh ta đè nén cảm xúc đang dâng trào, nói gằn
từng từ: “Chúng tôi muốn cô.”

Nơi chân trời bắt đầu xuất hiện một vài tia sáng. Mưa đã tạnh, xung

quanh thao trường trong doanh trại ướt sũng nước. Một đội binh lính hùng
hổ đi qua.

Hứa Mộ Triều đứng trên ban công, nhìn cảnh vật bừng tỉnh lúc bình

minh, lòng ngổn ngang tâm sự và thắc mắc. Cô đã hỏi Quan Duy Lăng tại
sao cấp trên của anh ta lại muốn có cô, anh ta nói đó là ý của Cố Nguyên
soái. Cô không ngốc đến mức cho rằng Cố Nguyên soái có hứng thú với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.