CHIẾN THẦN - Trang 34

nếu như cô gái này không phải là lính đánh thuê nổi tiếng dũng mãnh thì
sao có thể sống sót trong phạm vi thế lực của người thú?

Anh chàng thiếu tá đẹp trai, tài giỏi lúc này mới bước ra từ trong đám

đông, nói: “Lính đánh thuê, chúng tôi đang thực hiện nhiệm vụ, không tiện
tiếp nhận cô.”

“Ồ! Nếu tôi nhớ không nhầm thì chẳng phải quân lệnh của Cố Nguyên

soái chính là thống nhất chiến tuyến của loài người, không kì thị và chào
đón tất cả những người cần nơi nương tựa, bất kể họ mang quốc tịch hay
màu da nào sao? Lẽ nào các vị lại muốn tôi đầu quân cho thú binh?” Cố
Nguyên soái mà cô nhắc tới chính là thủ lĩnh tối cao của liên minh loài
người.

Thiếu tá Quan trời sinh tính tình nghiêm túc, không khéo ăn khéo nói,

nghe thấy cô nói vậy thì nhất thời nghẹn lời. Trầm mặc một lát, anh ta mới
nói: “Được rồi, nhưng tạm thời cô phải giao nộp vũ khí cho chúng tôi đã.
Đợi đến lãnh thổ của loài người mới kiểm tra thân phận và cấp bậc của cô
sau.”

Cô gái chần chừ một hồi rồi mới gật đầu, ném khẩu súng xuống đất.

Thiếu tá Quan đích thân tiến tới kiểm tra toàn thân cô gái để chắc chắn trên
người cô không còn vũ khí nào khác. Anh ta để ý thấy một điều kì lạ, đó là
khi bàn tay anh ta vỗ lên cơ thể cô gái, cô liền cúi đầu, khe khẽ run rẩy, như
thể không tự chủ được muốn né tránh sự đụng chạm của anh ta. Điệu bộ
này… giống như cô ta đang cảm thấy vô cùng hưng phấn khi được anh ta
chạm vào vậy. Suy nghĩ này khiến trong lòng chàng Thiếu tá bao năm chưa
được chạm vào phụ nữ khẽ rung động.

Nhưng Thiếu tá Quan không hề biết rằng, trong lòng Hứa Mộ Triều lúc

này cũng như đang ngụp lặn giữa sóng to gió lớn. Anh ta là gã đàn ông loài
người đầu tiên mà cô tiếp xúc gần gũi đến thế suốt hơn ba năm nay. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.